PNO - Khá nhiều hoạt động “chữa lành” của gen Z đang diễn ra theo hướng trào lưu và dựa trên những tổn thương mà chúng ta dễ dàng buông nhận xét: không đáng!
Chia sẻ bài viết: |
Thu Hoang 30-04-2024 12:53:44
Bài viết rất hay, bản thân mình sinh ra từ những năm 80 và cũng có cùng quan điểm. Dĩ nhiên sẽ vẫn có nhưng gen Z khác biệt, cũng giống như việc không thể “khái quát hoá cả một thế hệ” với ngàn vạn cá thể khác nhau. Nhưng ta vẫn có thể nhìn ta vài điểm chung nhất định của một thế hệ do ảnh hưởng của các xu hướng thời đại!
Hùng Hương 30-04-2024 09:09:22
Em trai mình là một đứa trẻ gen Z tiêu biểu, nó biết rất rõ mục tiêu của bãn thân và bỏ qua những rườm rà không đáng. Nó sẵn sàng làm mấ lòng trước, cũng chẳng cần được lòng sau. Thời của tụi mình thì chỉ lo làm vừa lòng xung quanh, điên lắm nhưng chẳng dám nói không với mấy bà sếp vừa tham vừa hay lợi dụng sai vặt việc riêng ( mua đồ, đón con giùm, bla bla...)
lê thị lệ 30-04-2024 09:04:26
bọn con cháu mình bây giờ sao chúng ích kỷ thế, chỉ nghĩ tới bản thân, chẳng đoái hoài gì nhiệm vụ, trách nhiệm xung quanh
A 30-04-2024 07:13:54
Bài viết này phiến diện thật. Mình năm nay 21 đi thực tập không lương mà số buổi nghỉ đếm trên đầu ngón tay, còn đi tăng ca, phụ việc riêng cho sếp. Bạn bè cùng thực tập cũng hiếm khi nghỉ, còn siêng hơn mình. Không biết tác giả ở ngành nghề nào thì nêu cụ thể chứ ngành mình không có vụ đó.
Lam 30-04-2024 05:57:19
-"Z" đang đi một con đường đúng đắn khi biết mình cần gì chứ thế hệ tôi đến giờ này khi đầu đã 2 màu tóc mà vẫn họp lớp để bi bô nói chuyện gia đình, công việc, tài sản... khi mình nói chuyện tìm Tâm thì trở nên lạc lỏng và trơ trọi. Họ bảo mình thật bất thường, ko ai muốn được chữa lành mà chỉ muốn bản thân được xã hội công nhận.
Cháu nhà tôi ngoan lắm 30-04-2024 00:54:14
Chữa lành đơn giản là đi chơi tiêu tiền
cái thế hệ 20t vẫn có người lo từng bữa ăn giấc ngủ thì ngoài bản thân ra thì G Z không quan tâm đến gì khác
Động cái là nghỉ việc vì phía sau chả có ai để bản thân phải lo lắng
Nhìn ngay từ ghế nhà trường, các thế hệ trước học sinh sợ giáo viên, sợ bố mẹ
Thế hệ này giáo viên sợ phụ huynh, phụ huynh thì sợ con, giờ thấy học sinh cãi tay đôi, đánh giáo viên khi giáo viên có hình phạt khiến chúng nó không thích quá là nhiều luôn, ảnh hưởng từ giang hồ mạng
Mỗi lần tôi hỏi mẹ còn mong muốn làm điều gì trong cuộc đời, bà đều nói: “Mẹ ước được gặp lại ông bà!”.
Tôi không muốn em đi vào vết xe đổ của tôi, không phải đóng học phí cho những cảm xúc sai trái nhất thời.
Yêu và lấy anh Cao Thắng, chị Hương Ly thành con dâu của cô giáo chủ nhiệm thời cấp II. Chị luôn bất ngờ với cách đối xử của mẹ chồng.
Khi bạn bè chọn những việc nhàn nhã, con gái tôi lại chọn nghề dạy trẻ mầm non. Khi ngủ con còn giật mình vì nghe văng vẳng tiếng khóc của trẻ.
Vợ không muốn tôi liên quan đến tài sản trước hôn nhân là miếng đất 3 tỉ đồng, sổ tiết kiệm 1 tỉ đồng của cô ấy.
Chỉ cần con cái chịu khó lắng nghe, quan sát, đặt mình vào vị trí của ba mẹ, sẽ biết ba mẹ nghĩ gì, cần gì.
Có thể thấy, mất bình tĩnh chỉ là một trạng thái tâm lý bình thường của con người khi gặp tình huống căng thẳng.
Vì sao các cô các bà lại ưng thuận việc thú cưng có mặt trong phòng ngủ? Không lẽ cô ấy không thấy nhột?
Từ một người sôi nổi, hoạt bát, cuộc vui nào cũng tham gia, mấy nay chị Hà chỉ thích ở nhà, bạn rủ cỡ nào cũng chẳng đi.
Bạn tôi bị tai nạn lao động. Thế rồi, chồng cũ của cô ấy quyết định nuôi 3 mẹ con để cô yên tâm nghỉ hưu sớm.
Có một sự thật, trong cuộc sống vợ chồng, rất ít người này nói được ra câu cảm ơn người kia.
Chị sẽ phải sống khác đi thôi. Phải hướng về ngày mai của chính mình.
Anh xin sếp nghỉ phép, nói dối vợ đi công tác vùng xa, “đăng xuất” hoàn toàn với cuộc sống tất bật thường ngày để “xin một vé về miền thanh xuân”.
Từ bỏ công việc vì quá bận rộn, tôi lao vào những tất bật khác vì phải nuôi con mọn và chăm sóc gia đình.
Tình cờ biết về chứng “ngạt tình dục”, tôi tin nó là thủ phạm làm hỏng chuyện phòng the.
Đôi lúc, cách cư xử của anh khiến chị mơ màng nghĩ rằng mình cũng là “cơm nóng”, cũng mới lạ hấp dẫn với anh.
Sau vài phút nhẹ dạ, toàn bộ vốn liếng, của nả một đời gom góp đã đột ngột “bốc hơi”. Cái bẫy mọi người mắc phải chẳng lạ lùng.
Khác biệt cỡ nào cũng luôn cần sự lắng nghe và thấu hiểu, để nếu không đạt sự hòa hợp thì cũng vui vẻ chấp nhận sự khác biệt ấy.