PNO - Lúc này em thấy thà ly hôn còn sướng hơn, là em chỉ vì những lời nặng nhẹ của mẹ chồng mà làm khổ chồng, khổ mình, khổ cha mẹ mình.
Chia sẻ bài viết: |
Dung Hoàng 05-12-2024 14:33:55
cảm thấy cha mẹ ruột của em thật sự quá thiệt thòi. thật đau lòng khi mẹ ruột đã nhường nhịn hết sức, mà mẹ chồng vẫn không hiểu và còn chèn ép như vậy.
Ánh Như 05-12-2024 14:32:18
Hôn nhân là của vợ chồng em, không phải của hai bên cha mẹ.
Lê Trúc Quỳnh 05-12-2024 14:26:39
Thật sự quá khó xử! Mẹ ruột đã nhường nhịn rất nhiều, lại yếu sức khỏe, mà mẹ chồng không biết điều, còn kiểm soát như vậy thì quá đáng. Em nên kiên quyết với chồng để ra riêng. Nếu không, em và cha mẹ ruột sẽ tiếp tục chịu thiệt thòi.
Mỹ Lan 05-12-2024 10:19:13
Hãy khéo léo và nhẹ nhàng chút, có thể thay đổi được mẹ chồng mà.
Tuyết Nga 05-12-2024 09:28:46
Các bà mẹ chồng thường như vậy, mình cũng khổ sở mỗi khi muốn về nhà mẹ chơi. Thấy thật bất công.
Mỹ Nhi 05-12-2024 09:26:12
Ra ở riêng là tốt nhất.
An Hòa 04-12-2024 11:34:09
Trường hợp của bạn rất giống với trường hợp của tôi, mỗi lần muốn về thăm ba mẹ ruột đều khó khăn và thường phải gánh chịu những lời mỉa mai, trách móc từ phía mẹ chồng.
An Hòa
Chồng tôi cũng kêu tôi đừng để ý, như chồng bạn nói với bạn. Nhưng tôi cho rằng hiếu kính, chăm sóc cha mẹ ruột là trách nhiệm, nghĩa vụ của con cái, không ai được phép tước bỏ hay cản trở điều thiêng liêng ấy.
An Hòa
Tôi sẽ không thể dạy con biết yêu thương và hiếu kính ông bà cho trọn vẹn khi mà bổn phận của tôi đối với cha mẹ ruột không tròn chỉ vì thành kiến cổ hủ, lạc hậu rằng con dâu phải sống với nhà chồng và phụng dưỡng cha mẹ chồng.
An Hòa
Cả hai vợ chồng đều phải xem cha mẹ đôi bên như nhau mới phải đạo làm con. Do đó tôi đã chọn ly hôn và sống hạnh phúc đến nay.
Chị cần có những phân tích rõ ràng, đầy đủ và thuyết phục về những lý do khiến chị chưa muốn con xa nhà.
Nếu chị cảm thấy không đủ sức, không đủ tình, không đủ bao dung và muốn dừng lại thì có lẽ chẳng ai nỡ trách móc chị.
Thay đổi một đứa con đã ở vào tuổi trưởng thành, khi tính cách, thói quen, nếp sống... đã định hình, là một việc vô cùng khó khăn.
Người đàn ông này khôn ngoan thế, biết cách đi vào và đi ra trái tim của cô gái yêu thương mình như thế, làm sao không hiểu tình cảm của em?
Internet là một kênh làm quen, kết bạn khá thuận tiện, nhưng người dùng nó với mong muốn gặp được điều tốt đẹp sẽ phải hết sức tỉnh táo, sáng suốt.
Hãy làm những gì phù hợp với mình, mang đến cho mình một cuộc sống đáng mong muốn, khiến mình cảm thấy thoải mái, nhẹ nhàng nhất.
Đừng vội hoảng loạn, nghi ngờ, khó chịu với chồng, mà hãy tìm cách trò chuyện, tìm hiểu sự thật một cách khéo léo.
Không chủ động nói không có nghĩa là che giấu. Chẳng qua vì em không xem đó là vấn đề nghiêm trọng, mà chỉ là một chuyện thị phi đã qua thôi.
Tuổi của cháu chưa thể hiểu chính bản thân mình, những cảm xúc của mình và của người khác, làm sao biết được thế nào là tình yêu?
Chấp nhận gia đình có những sự thay đổi theo mỗi giai đoạn, chị cũng sẽ có những điều chỉnh tích cực trong cuộc sống riêng.
Đừng đánh mất chính mình vì những lời chê bai của một con người vô cảm và vô tình.
Việc em cố tình... phá hoại món đồ anh ấy yêu thích, và cố gắng để tự mua, theo Hạnh Dung, là rất thiếu sáng suốt và không đúng đắn.
Để có hiện tại và tương lai tốt đẹp, chị nên nghĩ sâu hơn: có cần tiếc nuối con người đã phản bội mình, phản bội tình yêu thương của mình?
Em đã biết chồng có cuộc sống 2 mặt, em đã đưa ra quan điểm rõ ràng, nhưng chuyện đó vẫn tiếp diễn, là do em chưa thực sự kiên quyết.
Ông bà có câu "Mình biết, trời biết". Với tuổi chúng ta, khi sống là để biết mình và được trời biết, điều đó không đủ hay sao?
Cứ bấu vào nhau để cào cấu, cắn xé nhau vì nghi ngờ và tổn thương như vợ chồng em đang làm, sẽ khiến mọi vết thương ngày càng sâu hơn.
Nếu chị chưa "bắt tận tay, day tận mặt" việc ngoại tình của chồng, lại không muốn điều tra, theo dõi... thì hãy cứ sống vui vẻ và tin tưởng vào anh.
Thay vì trách móc và chờ con ghé thăm, chị chủ động qua thăm con, chơi với cháu. Khi sang chơi, chị đừng mang ánh mắt xét nét, đánh giá.