PNO - Trong tiệc liên hoan của lớp thì bé ở lớp chứ đâu! Nhưng không phải, bé đang mắc kẹt giữa chiến trường của người lớn, không thấy lối thoát. Chuyện tưởng nhỏ, nhưng Bộ GD&ĐT phải vào cuộc xác minh.
Chia sẻ bài viết: |
Lê Vinh 28-05-2024 23:34:23
- Đúng, người mẹ có lỗi là thương con nhưng ko có tiền. Nhưng còn lỗi của nhà trường, của cô giáo và Ban PH thì sao? Đối với nhà trường, tại sao tổ chức liên hoan trong giờ học, để ảnh hưởng tới những người ko đủ điều kiện kinh tế tham gia hoặc ko đồng ý tham gia? Khác nào nhà trường, BPH và cô giáo ép tất cả phải đồng ý tham gia, có còn dân chủ? Người mẹ đã được thông báo giờ liên hoan để đón con về hay chưa?
Cô giáo, người ko chỉ dạy kiến thức mà còn dậy đạo Đức và cách cư xử, cô có quá vô tâm và thiên vị các bạn bố mẹ giàu có hơn ko?
Với Ban PH, Đã quỹ lớp, lại còn đẻ ra quỹ PH nữa là thế nào? Sao nhiều loại quỹ vậy? Phải chăng là vô lý người mẹ mới ko đóng? Mấy năm nay kinh tế khó khăn, nhà nước còn phải giảm học phí gần 50%, cắt giảm thuế cho doanh nghiệp từ 10% xuống 7-8%… Ban Ph phải chăng đã cố nghĩ ra quá nhiều khoản chi tiêu bất hợp lý, ko biết bao nhiêu cho đủ để ép PH đóng ko? Về đạo Đức, những người bạn PH này ko đủ tư cách và tâm Đức làm đại diện cha mẹ học sinh, chia ngọt sẻ Bùi giúp đỡ học sinh…?
- Mình chỉ thấy Ban PH và cô giáo quá nhẫn tâm. Đây thực sự là một vụ bạo hành tâm lý trẻ em, sẽ làm tổn thương em bé ấy suốt cuộc đời, sau này em bé ấy ra sao, cô giáo, nhà trường và Ban PH có đền được? Ai sẽ là người phải chịu trách nhiệm về cách tổ chức vô tổ chức này? Thương và tội nghiệp cho người mẹ và em bé.
Nguyen 28-05-2024 10:37:29
Sao ko ăn ngoài giờ học. Giờ của qui định học để liên hoan thì phải có thống nhất 100%. Ăn giờ tan học thig BPH tha hồ ăn thì ăn còn cháu nào ko ăn thì gia đình đón về. Cô giáo và nhà trường sai là ở chỗ dùng giờ qui định ở lớp cho liên hoan mà ko trả đc chái ko tham gia liên hoan về.
THƯƠNG 28-05-2024 09:05:20
Dù lỗi tại ai thì cũng vô cùng thương đứa trẻ. Lại thấy sợ hãi cái suy nghĩ rằng: "Con mình không thương thì đừng đòi người khác thương", cũng có nghĩa là :"mẹ mày không thương mày thì kệ mày?" hay "lỡ tao thương mày rồi tao bị trách thì sao, chả dại!". Hồi đứa trẻ bị cha dượng và mẹ kế hành hạ đến chết, nhiều người đã ân hận vì mình ko can thiệp sớm, mình sợ trách nhiệm, mình sợ bị cha mẹ nó phản ứng..., nhưng hôm nay, họ lại cho rằng cô giáo và ban phụ huynh đã "chẳng có gì đáng trách". Là bởi họ chưa nhìn thấy sự tổn thương của đứa trẻ, hay nó phải "chết" thì họ mới động lòng?
Đặng Diễm 27-05-2024 17:56:56
Chổ tôi nếu có 1,2 bé k có tiền đóng thì chủ nhiệm sẽ lo, chứ k để bé ngồi nhìn bạn ăn như vậy. Vai trò của bà chủ (ông) chủ nhiềm này ở đâu, tiếc 1-200k làm gì để cả lóp mất vui
Biện Thanh 27-05-2024 14:08:25
Nghĩ đi nghĩ lại cũng khó ha. Ví dụ giờ trích quỹ mua suất ăn cho bé kia, rồi lỡ phụ huynh của mấy bé còn lại kêu sao lấy quỹ chi cho nhà hông đóng tiền, rồi biết trả lời sao?
Phương Lê 27-05-2024 14:02:01
Mấy cái quỹ làm mệt lắm, nên bà kia bà ghét k đóng, chứ k phải ít hay nhiều
Đại thắng mùa xuân lịch sử 30/4/1975, hòa bình lập lại, tôi trở về với gia đình trong niềm vui sum họp sau mười mấy năm đi kháng chiến.
Chỉ đến khi những đứa trẻ lần lượt chọn cách rời bỏ thế giới này, những bậc làm cha mẹ mới giật mình tự hỏi: vì đâu?
Hỏi má thích quà gì? Má cười bảo chỉ cần dẫn má ra Dinh Độc Lập đúng ngày 30/4 để hòa chung không khí đại lễ tưng bừng...
Trong hành trình mang hương vị quê nhà đi muôn phương, anh Nguyễn Đức Nhật Thuận - luôn tự nhắc mình phải mang nụ cười về cho cha mẹ.
Anh bối rối chưa tìm được chìa khóa mở cửa trái tim thì hay tin có người sắp coi mắt cô....
Với tôi, chữ hiếu không chỉ là việc phụng dưỡng cha mẹ mà còn là giữ gìn danh dự cho gia đình, để cha mẹ tự hào.
Hòa bình đẹp lắm nhưng bà tôi, dì tôi, những người phụ nữ thân yêu quanh tôi vẫn sống trong những mất mát không bao giờ có thể lấp đầy.
Không chỉ đồng hành với vợ trong công việc, anh Tuấn Anh còn luôn san sẻ, lắng nghe và quan tâm vợ từ những điều nhỏ nhất.
Dù cuộc sống có lúc thăng trầm, anh luôn giữ vững nguyên tắc: không để khó khăn ảnh hưởng đến con.
Hòa Bình không chỉ là tên gọi, mà còn là thông điệp vô cùng ý nghĩa, bởi khi ấy đất nước mới vừa thoát khỏi chiến tranh.
Ngày xưa, mỗi lần ba bệnh, không thể xuống bếp, chị em tôi lại khấp khởi mừng thầm vì khỏi phải ăn mấy món dở ẹc của ba.
Ba tôi - người trong bức ảnh cũ mà tôi luôn cẩn thận giữ gìn - là một trong 4.234 tù nhân chính trị từng bị giam giữ tại Côn Đảo.
Những ngày hòa bình mới bắt đầu, không còn tiếng súng đêm đêm dội về, mọi người sống với nhau vui vẻ, làng quê yên ả, thanh bình.
Bị bắt khi mới sinh con được 20 ngày, 6 năm trong tù, nếm trải đủ gian khổ, bà vẫn giữ trọn niềm tin về ngày đất nước hòa bình, thống nhất.
Tôi vẫn nhớ những cái ôm ấm áp của nữ doanh nhân Nguyễn Thị Minh Giang ngày chị ra mắt tự truyện “Sống giàu” vào tháng 9/2024, khi bước qua tuổi 40.
Dì buồn buồn nói rằng, ba mẹ tôi sướng, vì tuổi già được sống riêng, không phải bận tâm con cháu. Muốn ăn thì ăn, muốn ngủ thì ngủ.
Trong những dịp lễ tết, các giáo viên dạy trẻ làm thiệp, lọ hoa, mô hình… tùy theo sự sáng tạo của mỗi cá nhân
Khi giá vàng “nhảy múa”, thứ kim loại quý này hóa thành gánh nặng khiến nhiều cặp đôi phải chật vật tính toán, xoay xở