Dù mưa tạt gió lùa…

26/08/2022 - 18:43

PNO - Nhà dột, anh em tôi cầm thau chạy tới chạy lui để hứng nước, nhưng cũng có mấy chỗ ướt đầm, đất thịt ngấm nước nhão nhoẹt, đi phải bấu những ngón chân mới khỏi ngã…

1. Tuổi thơ tôi gắn liền với những ngày “mưa tạt gió lùa”, “nhà dột cột xiêu”. Không phải “nhà không có nóc” mà chính vì nhà nghèo quá, cha mẹ mải bận kiếm sống và không có điều kiện làm được cái nhà chắc chắn. Mấy chục năm trước, mỗi mùa mưa đến, ba tôi phải dùng dây kẽm “xiềng” chằng chịt cái nhà vào mấy gốc dừa.

Mưa rồi, nhà dột, anh em tôi cầm thau chạy tới chạy lui để hứng nước, nhưng cũng có mấy chỗ ướt đầm, đất thịt ngấm nước nhão nhoẹt, đi phải bấu những ngón chân mới khỏi ngã…

Nhà lá, cột chôn, kèo, đòn tay đều bằng tre hoặc gỗ tạp nên chỉ vài mùa đã “xuống cấp”. Có lần, ba tôi đi làm ăn xa, mới sáng sớm nhưng đã có một cơn giông nhẹ đi qua, ngôi nhà kêu răng rắc rồi đổ sập xuống, mẹ và anh em chúng tôi chỉ kịp chạy ra ngoài… Thì ra mấy cây cột yếu lại chôn dưới đất rất mau mục… 

 

Lần khác, hồi tôi bảy, tám tuổi, lúc ba mẹ đi vắng, tôi cầm chiếc đèn dầu xem tranh “tứ bình”, bất cẩn thế nào mà để ngọn đèn bắt vào tranh, cháy sém lên vách bằng lá dừa nước chằm lại. Trong lúc hốt hoảng, tôi cũng kịp dùng một khúc củi để dập lửa. Nếu không thì… Hôm sau tôi bị ba đánh đòn rõ đau, nhưng trông ông buồn buồn. Phải chi vách nhà đóng bằng ván thì chắc không dễ cháy như vậy…

Những kỷ niệm về ngôi nhà thời thơ ấu tôi mãi mãi không quên.

2. Hồi nhỏ, nhà nghèo nhưng nhà ngoài ba gian chính còn có hai chái bếp. Trên nhà chính, tuy không ngăn phòng nhưng ngoài các giường ngủ, luôn có một phần để đặt bồ lúa. Làm nông dân, ai cũng quan tâm đến cái bồ lúa; bồ to hay nhỏ không chỉ thể hiện làm lúa có trúng hay không mà còn phản ánh sự khá giả của mỗi gia đình.

Nếu bồ lúa to tức là lúa năm trước còn để lại, cũng tức là có nguồn thu nhập khác để chi tiêu, lúa chỉ để chà gạo chứ không phải bán. Ở các chái lá nhà bếp, kho để củi và chuồng gà…

Ngày xưa không có điện, mỗi tối ba thắp một chiếc đèn dầu tim (bấc) lớn đặt giữa nhà để mấy anh em tôi quây quần học bài. Ba mẹ sau khi làm xong việc nhà cũng nằm nghỉ trên chiếc đi-văng bên cạnh nghe chúng tôi ê a học hoặc giải đáp những câu hỏi bất chợt của chúng tôi. Học bài xong, thế nào cũng có “tiết mục” kể chuyện. Giọng của ba tôi trầm trầm thật tuyệt vời, kể hết truyện cổ tích đến truyện Tây truyện Tàu…

Ba đọc nhiều lại có trí nhớ tốt nên chuyện nào cũng rành mạch, hấp dẫn. Những chuyện kể của ba đi vào giấc ngủ ăn thành tiềm thức, lớn lên không thể quên và góp phần định hình tính cách của chúng tôi…

3. Qua thời gian, chúng tôi lần lượt có những ngôi nhà. Cứ vài mùa mưa, nhà lại được lợp lớp lá mới, nhiều cột kèo phải thay mới do cây tạp mục nát. Sau này, khi rời quê đến định cư ở vùng đất mới, đời sống ngày càng khá hơn, dù đã có nhà mái tôn nhưng chưa bao giờ được cất bằng gỗ tốt.

 

Vì vậy, mỗi mùa mưa, dù ít dột nhưng vẫn còn cảnh gió lùa… Khoảng hơn chục năm gần đây, chỗ nhà tôi có điện nên nhà cửa mới được cất khang trang hơn, tiện nghi hơn, mới thôi cảnh mưa gió…

Lớn lên, tôi lên TPHCM học rồi ở lại, lần hồi cũng có những mái nhà riêng của mình. Nhưng trong ngôi nhà của thuở còn bề bộn, còn thiếu nhiều thứ của ba mẹ tôi ở quê vẫn tràn ngập tình thương, hạnh phúc. Dù ở xa nhưng ba mẹ vẫn dõi theo từng bước đi của tôi, vẫn trông ngóng chúng tôi trở về.

Ngày về, ba mẹ ôm lấy đứa cháu nội vào lòng, hỏi han con dâu và thế nào ba cũng dành nhiều buổi để nói chuyện với tôi, như một người bạn xa cách lâu ngày… Ngày về, anh em mừng rỡ chuyện trò không biết chán…

Có những hôm về lại nhà xưa, đêm ngủ, giật mình nghe tiếng con vạc sành, nẫu ruột nhớ những ngày thơ ấu ở quê; nghe vườn cây xào xạc mà tưởng như tiếng hàng dừa trước cửa đang rung rinh đón con nước lớn; nghe tiếng chó sủa mà cứ ngỡ con Mực, con Vện rối rít khi thấy cậu chủ trở về; nghe tiếng gà eo óc gáy sáng mà nhớ tiếng vịt cạp cạp buổi bơi xuồng đưa mẹ quảy vịt đi chợ bán giữa lúc trăng trung tuần đương vành vạnh; nghe tiếng chim ăn đêm kêu sương mà nghĩ đến thân phận một người xa xứ…

Thế nào tôi cũng nghe ba mẹ nói chuyện với nhau, như những người bạn thân lâu ngày gặp lại. Đã bắt đầu những câu chuyện “hồi đó”, vừa ôn nghèo kể khổ, vừa nhắc đến những người thân thuộc thuở xưa, vừa bồi hồi với những kỷ niệm quê hương mấy chục năm xa cách… 

 

Sau những lần ấy, trở về thành phố, tôi muốn ghi lại tất cả thành thơ, thành truyện, nhưng bút viết chẳng nên, chỉ đọng thành những xúc cảm khôn nguôi về hình ảnh người mẹ gầy guộc hay lam hay làm, hình ảnh người cha vẫn vững chãi dù tháng năm làm ông chồn chân mỏi gối, hình ảnh những đứa em mỗi ngày mỗi trưởng thành, hình ảnh ngôi nhà dù ngày có thêm nhiều “góc” mà vẫn ấm áp lạ thường, hình ảnh một miền quê mới thanh bình, êm ả…

Góc nhà ấy dù vẫn còn mưa tạt gió lùa nhưng luôn ấm áp.

Và vì vậy, khi vắng bóng ba bên đời thì tất cả chúng tôi đều thấy trống vắng lạ thường. 

Nguyễn Minh Hải

 

 

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.