Đồng bạc kẽm vẫn còn, mẹ đã về cõi hư không mây trắng

02/09/2020 - 11:12

PNO - Giữa năm 2020, ngày tròm trèm tuổi 61, tôi vẫn còn nhớ như in hình ảnh cái dĩa nhỏ đặt hai đồng bạc kẽm đặt cạnh lư hương trên chiếc bàn thờ kiểu mẫu. Đồng tiền kẽm ngày xưa, ở giữa có lỗ tròn, màu xám xịt, không còn giá trị tiền tệ…

Phải cất giữ đồng tiền kẽm ấy trong nhà, còn là phòng lúc trái gió trở trời chẳng may cảm cúm thất thường… Hồi nhỏ, nhiều lần bị ốm, mẹ lại biểu tôi nằm dài trên phản, mặt úp xuống gối, xoa dầu Nhị Thiên Đường trên lưng rồi dùng đồng bạc kẽm “đánh gió”, thế mới mau lành bệnh. 

Đầu tiên, người ta sẽ cầm đồng bạc đó kéo nhẹ nhàng từ cổ xuống tận lưng, rồi từ giữa lưng kéo ngang qua vai, lần lượt kéo qua hai bên cánh lưng. Tuyệt đối không được kéo đồng bạc kẽm từ thắt lưng ngược lên vai. Nhẹ nhàng làm nhiều lần, sẽ thấy trên lưng hằn lên những vệt đỏ bầm.

Xong, người bệnh được ăn cháo, thường là thịt bò bằm, nhiều hành tiêu, có thêm quả trứng gà được bỏ vào lúc tô cháo còn đang nóng hổi. Ăn xong, mồ hôi túa ra đầm đìa. Nằm trong phòng kín gió, đắp mền, chợp mắt ngủ một chút lấy lại sức. 

Lại có lúc, mẹ tôi luộc quả trứng gà, bóc vỏ và lăn trên lưng tôi. Nhiều lần tò mò, tôi bẻ đôi cái trứng ấy ra, thấy lòng đỏ có những vệt đen, mẹ tôi bảo: “Gió độc đó con”. Nếu ốm mấy ngày không khỏi, còn có cách khác nữa là nấu một nồi nước xông. Chỉ cần ra sau nhà hái một mớ lá tre, lá sả, lá bưởi, ngải cứu, hương nhu, bạc hà, tía tô… rửa sạch, bỏ vào nồi, đặt lên bếp, nấu sôi sùng sục.

Mẹ bưng nồi nước xông đã đậy nắp vung, đặt giữa nhà và bảo tôi ngồi xuống, trùm mền lại. Trong bóng tối lờ mờ, tôi dùng chiếc đũa cả nhích dần nắp vung cho hơi nóng phả ra. Mồ hôi tuôn đến đâu, lấy khăn lau đến đó. Tôi đã “đi qua” những lần cảm sốt bằng cách này. 

Bây giờ, nhớ đến mẹ, kỷ niệm xưa cũ lại ùa về qua những cách trị bệnh dân gian thế đó. Mà nỗi nhớ đậm nét nhất vẫn là hai đồng bạc kẽm. Hẳn nhiều người còn nhớ hai đồng bạc kẽm này, có một mặt được bôi vôi, như một quy định sấp - ngửa, tức làm dấu âm - dương khi xin keo.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Khi trong nhà có chuyện gì đó, chưa biết lành hay dữ, gia chủ thường sử dụng hai đồng bạc đó bói một quẻ xem sự thể thế nào. Ngày tôi vào Sài Gòn thi đại học, trước giờ ra ga, mẹ bảo tôi đứng trước bàn thờ ông bà. Sau khi thắp nhang, mẹ cầm hai đồng bạc kẽm đặt trong lòng bàn tay lắc nhẹ, miệng thì thầm khấn vái rồi xòe tay thả vào cái dĩa nhỏ.

Nếu hai đồng bạc kẽm xuất hiện với một mặt bôi vôi và một mặt không, thì xem như lời cầu nguyện diễn ra hanh thông. Nếu cả hai đều bôi vôi hoặc đều không, thì ta có thể xin lại, không quá ba lần.

Đại khái cách xin keo là vậy. Liệu có “mê tín” quá chăng? Tôi không dám bình luận, chỉ biết rằng, trong tâm thức của người Việt, xin keo cũng là một trong những cách đoán xem tương lai, hậu vận… 

Tôi còn nhớ như in những chiều trời đẹp, sau buổi chợ về, mẹ tôi ngồi ngoài sân hóng gió. Bấy giờ, lũ nhóc chúng tôi hay “dụ khị” mẹ cho nhổ tóc sâu để được thưởng xu. Mà, tóc sâu không dễ nhổ chút nào. Nó nằm len lỏi trong mớ tóc đen, phải mày mò tìm từng sợi, nhưng lúc dùng ngón trỏ và ngón cái chập vào đặng nhổ lên thì nó lại tuột ra ngoài. Mẹ tôi bày cách dùng hai đồng bạc kẽm thay cho cái nhíp, tức là cho sợi tóc nằm vào giữa hai đồng bạc kẽm, cầm chắc lại rồi nhẹ nhàng kéo lên là trúng phóc.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Ngày xưa đó, tôi cứ ước tóc mẹ mình bạc nhiều để được nhổ nhiều. Rồi khi lớn lên, nhìn tuổi già của mẹ đến dần từng ngày, bất giác tôi rưng rưng nhớ về năm tháng hoa niên của cái thuở tóc mẹ còn đen nhánh.

Trước đây, tôi viết câu thơ: “Yêu thương trong mỗi gia đình/ Mọi người chung bóng chung hình của nhau”, nghĩ rằng các thành viên trong nhà đều chan hòa thành một. Nhưng vẫn chưa đủ, ngay cả vật dụng thân thuộc, một khi đã trở thành ký ức thì chính nó cũng là một phần của đời mình. Hai đồng bạc kẽm xám xịt - kỷ vật để lại của mẹ, chẳng hạn.

Mỗi lần nhìn thấy nó, tôi lại nhớ mẹ. Ngày tháng ấy đã xa. Hai đồng bạc kẽm vẫn còn, nhưng mẹ đã về cõi hư không mây trắng... 

Lê Minh Quốc

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Đường về qua mấy sông sâu

    Đường về qua mấy sông sâu

    15-09-2024 06:56

    Bây giờ, phương tiện đi lại nhiều hơn, nhanh hơn nhưng đường về quê lại thăm thẳm hơn. Về quê thăm mẹ dường như cũng không được ưu tiên nữa…

  • Đường về nhà chưa bao giờ xa

    Đường về nhà chưa bao giờ xa

    14-09-2024 20:31

    Chị từng mải miết với cuộc sống bộn bề cho đến một ngày trở về nhà thì ba đã không còn nhận ra chị nữa…

  • Học cách yêu mình

    Học cách yêu mình

    14-09-2024 11:20

    Hành trình của chị bạn tôi và cô gái ấy giống nhau, nhưng kết quả lại khác nhau - một bên kết nối hơn, một bên khủng hoảng hơn.

  • Làm mẹ ở tuổi 13

    Làm mẹ ở tuổi 13

    14-09-2024 06:10

    Thấy bụng T.N. to ra, gia đình chỉ nghĩ em mập lên. Tới khi T.N. được đưa đi khám thì cái thai đã khoảng 7 tháng.

  • Khoảnh khắc nào bạn nhận ra mình muốn cùng người ấy đi đến hôn nhân?

    Khoảnh khắc nào bạn nhận ra mình muốn cùng người ấy đi đến hôn nhân?

    13-09-2024 19:04

    Yêu một người có thể chỉ qua một khoảnh khắc, nhưng ở bên một người đó lại là cả một hành trình từ tìm hiểu, cố gắng, thay đổi vì nhau...

  • Ly hôn sau mười mấy năm nuôi... giang hồ

    Ly hôn sau mười mấy năm nuôi... giang hồ

    13-09-2024 18:12

    Chị cố tìm cách, hết ngọt nhạt tỉ tê đến làm căng, gây áp lực mong anh nói thật, nhưng đều vô vọng.

  • Từ béo “biến” thành gầy cũng bị chỉ trích

    Từ béo “biến” thành gầy cũng bị chỉ trích

    13-09-2024 11:50

    Chuyện gì sẽ xảy ra khi một phụ nữ mũm mĩm nổi tiếng trên mạng xã hội nhờ thông điệp “bình đẳng hình thể” trở nên gầy đi?

  • Đừng nói "tôi không có ý gì..."

    Đừng nói "tôi không có ý gì..."

    13-09-2024 10:30

    Chê bai, miệt thị ngoại hình luôn khác xa với việc góp ý chân thành. Không thể lẫn lộn, đánh đồng.

  • Những "cái tên" khoét vào nỗi đau

    Những "cái tên" khoét vào nỗi đau

    13-09-2024 06:16

    Huy Lùn, Tâm Béo, Quý Trâu, Hà Lé, Lan Sáu Ngón... những “cái tên” tưởng “gọi cho vui” nhưng đã gây bao khổ đau, thậm chí làm nên nỗi hận khó gột.

  • Người giúp người trong hoạn nạn là đây

    Người giúp người trong hoạn nạn là đây

    12-09-2024 11:32

    Những thứ như cây đinh, miếng tôn, tấm ván, viên gạch, bao xi măng... xin đừng tăng giá! Người giúp nhau trong cơn hoạn nạn là ở đây, lúc này.

  • Mặn từng con chữ

    Mặn từng con chữ

    12-09-2024 06:09

    20 năm gắn với tụi nhỏ, mắt tôi thấm mặn không biết bao lần trước những trang đời bất hạnh. Không hoàn cảnh nào giống hoàn cảnh nào.

  • Cú lừa giữa tang thương

    Cú lừa giữa tang thương

    11-09-2024 22:25

    Hàng triệu người nghẹn ngào với hình ảnh người chồng đẩy vợ con trong chiếc thau, cùng vượt lũ. Nhưng hóa ra đây là ảnh được dựng để câu view.

  • Khi đàn ông cũng không dám ly hôn

    Khi đàn ông cũng không dám ly hôn

    11-09-2024 18:28

    Hàng chục lần tôi tha thứ, bỏ qua, vợ vẫn chứng nào tật đó. Tôi giận thì vợ bồng con bỏ đi...

  • Ngọn đuốc không tắt

    Ngọn đuốc không tắt

    11-09-2024 11:38

    Hai tiếng “đồng bào” của dân ta cứ sáng lòa trong tai ương, như ngọn đuốc chưa bao giờ và sẽ chẳng bao giờ tắt.

  • Dạy con điều gì từ tin tức thiên tai?

    Dạy con điều gì từ tin tức thiên tai?

    11-09-2024 08:31

    Hãy dạy con không phân biệt giàu nghèo, giai cấp, vùng miền... Bởi đứng trước thảm họa, tất cả chúng ta đều là những sinh linh nhỏ bé, mong manh.

  • Mẹ ơi con muốn làm việc

    Mẹ ơi con muốn làm việc

    11-09-2024 06:15

    Chị nhận ra rằng, không nên quá lo sợ mà cấm trẻ tiếp xúc với tiền bạc từ sớm. Trái lại, cần dạy con biết giá trị của đồng tiền.

  • Hôn nhân không có “sóng gió” to tát

    Hôn nhân không có “sóng gió” to tát

    10-09-2024 18:21

    Tôi cần đối diện với chính mình trước, xem chúng tôi đã rẽ 2 hướng khác nhau từ thời điểm nào, hay mâu thuẫn gì?

  • Tâm sự với con trẻ về công việc

    Tâm sự với con trẻ về công việc

    10-09-2024 15:46

    Thường xuyên trò chuyện với con về công việc không chỉ là một cách chia sẻ kiến thức mà còn là sợi dây gắn kết giữa cha mẹ và con cái.