Chia sẻ bài viết: |
Nguyễn thanh vũ 17-05-2024 20:31:13
1 người chồng quá tuyệt vời cha mẹ vợ chèn ép vẫn nhẫn nhịn vì vợ con chị cư xử như vậy cũng quá ok chứ để chồng mà bức xúc quá thì người làm tan vỡ gia đình là chị chứ không phải cha mẹ chi
Hiếu Nguyễn 12-05-2024 23:36:09
Tôi ghét nhất là loại trọng nam khinh nữ.nhưng đòi hỏi phải có trách nhiệm, gặp tôi tôi chửi cho thẳng mặt .k phải là k tôn trọng nhà vợ nhưng nó phải đúng.
Châu Hiệp 12-05-2024 08:37:57
Nên nói thẳng với bố mẹ bạn 1 lần cho rạch ròi. Bố mẹ bạn ở đâu, mấy chục tuổi rồi mà ko biết nhân cách sống.
Ag 11-05-2024 15:07:02
Trước hết xin chúc mừng bạn vì đã có được một người chồng và gia đình nhà chồng tuyệt vời, bạn nên trân trọng những thứ bạn đang có. Nếu bạn cứ nhẫn nhịn và chiều theo những đòi hỏi vô lý của bố mẹ bạn thì sẽ đến lúc chạm đến giới hạn của của chồng bạn thì sẽ ảnh hưởng đến hp của gia đình nhỏ của bạn đấy
Nguyễn Văn Dũng 11-05-2024 14:47:25
Sao em không hỏi bố mẹ em là : Bố mẹ lo được gì cho ông bà ngoại của con ? Và em con đi du học thì đó là trách nhiệm của đấng sinh thành , vậy là xong .
DungtranDuc 11-05-2024 14:06:02
BẠN và ck bạn lên nói thẳng với bố mẹ bạn.đó là ck bạn chứ vào tôi họ bao giờ được mời thêm một lần nữa . Báo hiếu bm có nhiều cách xong là cha mẹ phải thấu hiểu và sẻ chia với con vì chúng cũng là cha là mẹ như mình . chỉ có ý kiến và không can thiệp quá sâu vào đời sống của các con . bạn nghĩ xem nếu ck bạn là người không thấu hiểu chắc bạn bị dày vò tới khổ sở rồi
Bình An 11-05-2024 13:37:02
Sao trên đời này lại có cái thể loại bố mẹ kỳ dị thế
Nguyễn Bích Hà 04-05-2024 18:08:10
Hôm tôi vào bệnh viện chăm con ốm, ở bên cạnh có một bà bệnh nhân cũng kiểu hay rêu rao chê bai con cái. Bà ấy thấy con gái vào thăm thì chửi như tát nước vào mặt, thằng con giai vào thì cứ đuổi về vì sợ con mệt. Bố mẹ cũng dăm bảy loại.
Ta 04-05-2024 13:24:37
Muốn từ thì từ luôn, bạn sợ gì, chỉ dọa cái miệng thôi. Thử ổng bả ốm đau xem, có kêu bạn về không, không mới sợ đấy
Huỳnh văn Tốt 03-05-2024 19:37:48
Rất thông cảm cho vợ chồng bạn. Anh ấy thương vợ con nên hành động như thế. Bạn không là con bất hiếu. Người lớn ích kỷ tự cho mình có cái quyền làm cha mẹ thiên hạ.
Thái Minh 03-05-2024 14:41:46
Bạn không nói rõ bạn có anh hay em trai không. Nếu như bạn chỉ có 2 chị em gái như vậy bố mẹ bạn chỉ có 2 con rể, sau này phải lo hết cho các cụ. Có con trai, việc sẽ khác nhiều. Trước hết bạn có người chồng quá tuyệt vời. Các chị em bạn quen bị áp đặt kiểu gia trưởng rồi thì không nói, chồng bạn là con rể đồng ý là chiều (nhịn) bố mẹ vợ là không sai nhưng cũng không nên nhịn quá dẫn đến việc " được đằng chân lân đằng đầu". Ngay từ khi góp vốn công ty CP cũng phải rõ ràng, còn để đỡ bố vợ càm ràm thì biếu hẳn 50tr ( nếu có đk còn hơn góp mấy trăm) hoặc cho chỉ cho vay không góp vốn. Việc BM bạn lên chơi vài ba ngày thì việc thu xếp chỗ ngủ do bạn (bàn với chồng) thu xếp thì việc ngủ tạm vài ngày chắc chồng bạn cũng OK. Nếu ở lâu hơn thì thuê KS là hợp lý. Việc chị em nhà bạn không góp ý được với BM, chịu sự áp đặt quen rồi nhưng với con rể phải khác. Thôi chờ mẹ nguôi ngoai lựa lời nói vậy. BM hiểu được thì tốt, không thì cũng đành chịu vậy.
Hồng Anh 03-05-2024 12:59:54
Bất hiếu gì. Bố mẹ bạn không có liêm sỉ đằng khác. Con rể khinh thường cho vì yêu bạn không nói mà thôi
Sông xanh 03-05-2024 12:07:57
Bạn xử sự như vậy quá đúng
Quang Nhã 03-05-2024 09:59:34
những
Những yêu cầu của bố mẹ bạn quả thực quá đáng. Một mặt, nó thể hiện sự thiếu tôn trọng vợ chồng bạn cũng như gia đình bên nội, mặt khác cũng thể hiện bố mẹ bạn thật ích kỉ chỉ biết đến bản thân mà không quan tâm đến cảm xúc của bạn và chồng. Cũng may, bạn có một anh chồng thực sự thương yêu bạn. Nhưng theo mình mọi thứ đều có giới hạn, bạn không nên để tình trạng kéo dài ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Bạn nên kiên quyết và cũng không nên phân vân có hiếu hay không có hiếu. Vợ chồng bạn cũng đã báo hiếu ông bà rồi
Trương Mỹ Hương 03-05-2024 07:45:55
Mình cũng là đàn bà nhưng quả thật, sự hành xử quá đáng của bố mẹ vợ trong bài này sẽ ảnh hưởng không ít đến hạnh phúc gia đình con gái. Lỡ xảy ra chuyện gì bất đồng, lỡ ra con rể sẽ đem chuyện của bố mẹ vợ ra để cằn nhằn con gái của ông bà thì sao? Đây không phải chuyện có hiếu hay không, bạn không có gì phải áy náy.
Sống dễ thì sự ra đi sẽ dễ dàng. Đơn giản vậy thôi, nhưng để hiểu và làm được, cần quá trình rèn luyện.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.
Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.
Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.
Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...
Sau lần thứ ba bị ngất khi gần chồng, vợ tôi bắt đầu sợ chết và sợ luôn chuyện vợ chồng
Chú giao hết tài sản cho anh Bình, dặn anh muốn chia cho các em thế nào tuỳ ý. Vô tình, chú đặt gánh nặng lên anh Bình.
Có sức khỏe là có tất cả, muốn có sức khỏe phải tin rằng, việc gì rồi cũng qua.
Tôi nhớ, mỗi ngày đi làm về, vợ đều khóc, đêm mất ngủ vì căng thẳng do công việc quá nhiều.
Một cuộc tình trong bóng tối thường kết thúc bằng gì? Có phải hai bên luôn chia tay êm thắm, đường ai nấy bước và trả người kia về đúng bến bờ?
Tuổi già mỗi nhà mỗi cảnh, miễn sao người trong cuộc thấy vui. Ngủ riêng hay chung không quan trọng, quan trọng là lòng còn hướng về nhau.
Có bao giờ bạn nghĩ đôi tay người mình yêu vung thành nắm đấm, giáng xuống bạn?
Chúng ta nên cởi mở với nhau khi nói đến đoạn kết của đời mình, một cái "ải" mà ai rồi cũng phải qua. Chỉ khác ở chỗ sớm hay muộn.