Đêm tân hôn và chuyện cái tát trời giáng của chồng mới

30/04/2016 - 06:54

PNO - Trong lúc xếp bàn tiệc, mẹ chồng tôi chỉ: “Xếp bàn cho mấy người nhà quê kia vào mâm đi cho gọn mà giải tán!

Tôi năm nay 25 tuổi, là con gái Yên Bái còn anh là con trai duy nhất trong một gia đình khá giả ở Hà Nội. Nói chung xét về góc độ gia đình thì gia đình tôi bị lép vế so với nhà anh rất nhiều về kinh tế. 

Tôi và anh làm cùng công ty với nhau. Tôi làm nhân viên lễ tân còn anh làm ở phòng kỹ thuật. Chỉ sau vài lần anh ra phòng lễ tân hỏi bưu phẩm và tán chuyện sơ sơ là tôi đã thấy mến anh rồi và anh cũng vậy. Chúng tôi đến với nhau rất tự nhiên, cả 2 đều cảm mến nhau nên tình yêu của chúng tôi cũng chẳng mất nhiều thời gian để bắt đầu.

Chỉ sau 3 tháng hẹn hò, tán tỉnh là tôi đã nhận lời làm bạn gái của anh rồi. Nhiều người nghĩ, tình yêu vội vã như vậy thì sẽ khó bền. Nhưng tôi đang đắm chìm trong tình yêu của anh nên tôi chẳng hề để ý tới những lời đó. Đến khi chính thức làm cô dâu tôi mới nhận ra mọi chuyện.

Một ngày, anh nói: "Mẹ anh đã có tuổi, lúc nào cũng mong anh ổn định nên thôi mình cưới nhau sớm cho mẹ yên lòng”. Nghe mủi lòng, hơn nữa tôi cũng không muốn sau này con tôi phải chịu cảnh cha già con cọc nên sẵn lòng đồng ý làm vợ anh.

Dem tan hon va chuyen cai tat troi giang cua chong moi


Ngày cưới đã định, theo lẽ thường thì nhà trai phải lên thăm nhà tôi ở Yên Bái rồi nói chuyện người lớn. Nhưng đằng này, với lý do xa xôi nên nhà anh không đề đạt lấy 1 lần thăm hỏi nhà tôi. Tất cả mọi chuyện đều trao đổi qua điện thoại.

Đến ngày ăn hỏi, nhà trai mới chính thức đến nhà tôi lần đầu tiên. Mọi sự đều được gia đình tôi chuẩn bị chu đáo, đón tiếp họ lịch sự nhất có thể. Ấy vậy mà đáp lại sự nhiệt tình của nhà tôi là sự khinh khỉnh đến đáng sợ của họ nhà trai. Họ ngồi đâu cũng phải miết tay kiểm tra xem có bụi không? Đi đến chỗ nào họ cũng nhăn nhăn cái mũi ra cái điều bốc mùi, bẩn thỉu. Tôi thấy cảnh đó còn không chịu được nữa là người nhà tôi. 

Rồi ngày ăn hỏi cũng được xong xuôi. 1 tuần sau, đám cưới của tôi được diễn ra. Để đón dâu được đúng giờ đẹp, họ nhà trai phải lục đục đi từ đêm hôm trước. Đến nơi, ai nấy đều bơ phờ mệt mỏi kể cả chú rể. Anh chẳng cần đợi đến giờ đẹp để đón dâu mà xồng xộc vào quát tôi: “Thấy nhà trai đến thì phải ra mà tiếp chứ?” Tôi có giải thích là phong tục ở quê tôi là không được ra ngoài đến khi chú rể đón. Anh thở dài tỏ vẻ khó chịu rồi ra ngoài theo lời 1 bác bên nhà tôi góp ý.

Từ lúc đó tôi đã thấy tủi thân lắm rồi nhưng cố nín nhịn mọi chuyện. Rồi giờ đẹp đã đến, tôi được rước ra khỏi phòng và theo chàng về dinh. Suốt chặng đường dài, tôi chẳng thấy hạnh phúc, chẳng thấy bồi hồi như các cô dâu khác. Lúc đó, trong tôi chỉ là một khoảng không trống rỗng. Bởi chồng tôi cũng chỉ lạnh như tờ...

Hôm đó, theo xe đưa dâu, họ nhà tôi cũng cử đại diện đưa tôi về nhà chồng. Với tôi đó là những người thân thiết. Nhưng với người nhà chồng thì họ chỉ là “mấy người nhà quê” không hơn không kém. Trong lúc xếp bàn tiệc, mẹ chồng tôi chỉ: “Xếp bàn cho mấy người nhà quê kia vào mâm đi cho gọn mà giải tán!”. Tôi vô tình nghe được mà chột dạ với lời của mẹ chồng. Nhưng tôi vẫn cứ phải lờ đi mà cười vui, tiếp khách nhà chồng.

Dem tan hon va chuyen cai tat troi giang cua chong moi

Trong suốt bữa tiệc mà tôi không khỏi chua xót cảnh người nhà mình bị ngồi dưới góc cuối cùng của phòng, bị tách biệt như thể những người ngoài hành tinh. Có lẽ là do họ không váy áo, không phấn son sành điệu như khách nhà chồng nên bị phân biệt như thế. Tôi chợt nghĩ, nếu không vì tôi thì chắc họ cũng ra về ngay rồi chứ không cố ngồi lại như thế.

Tan tiệc, tôi cùng chồng trở về nhà. Dâu mới mẹ chẳng hỏi han, động viên thì thôi lại còn lạnh lùng và buông lời khó nghe: “Bảo lấy vợ mãi không lấy, để tới tận giờ, vơ vội vơ vàng ngay con miền núi, cưới với treo đến mệt cả người!”. Sức chịu đựng của tôi đã hết, tôi đành đáp lại lời mẹ chồng ngay ngày đầu tiên ấy: “Nhà quê hay trên núi đều là người mẹ ạ!”. Vừa nói xong, quay lại tôi đã thấy chồng đứng ở phía sau và sẵn sàng thẳng tay tát tôi 1 cái như trời giáng vì tội dám cãi mẹ chồng. 

Ngày đầu tiên ấy, đêm tân hôn ấy với tôi chẳng có gì đặc biệt không muốn nói là quá kinh khủng. Tâm trạng tôi giờ đang rối bời, tủi phận và hoang mang vì lấy nhầm chồng. Vừa về mà đã ngột ngạt thế này thì sau này tôi biết sống làm sao với một người mẹ chồng như thế và 1 người chồng không tâm lý như chồng tôi đây?

  • Quế Hoa
 

news_is_not_ads=
TIN MỚI