Để nỗi buồn nhẹ hơn

03/06/2024 - 17:26

PNO - Nỗi buồn của chị quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vậy - chồng xa cách, vợ chồng không chuyện trò và không đồng điệu tâm hồn.

Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock
Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock

Trong góc cầu thang nửa sáng nửa tối, chị vừa khóc vừa nhận ra đã hơn 10 năm nay, chị vẫn vậy - mỗi khi uất ức quá và không biết đi đâu, chị đều bất giác chạy ra đây. Cầu thang thoát hiểm ở chung cư hiếm khi có người qua lại. Nếu có tiếng bước chân ai đó thì chị đứng dậy, vờ như đang đi lên hoặc đi xuống. Ngồi ở đây, chị thấy mình được riêng tư, thoải mái, thích khóc thì khóc, ngồi bao lâu cũng được.

Hồi đầu, những lần bỏ đi của chị vẫn chỉ là kiểu dọa chồng hoặc chờ sự níu kéo của anh. Nhưng rồi những cuộc gọi của chồng cũng rất thưa thớt. Chị nói chị không về thì anh cũng kệ. Chồng không tìm, chị lại càng tủi thân hơn. Đến bây giờ thì những lần chị bỏ đi phần lớn là vì muốn ra ngoài hít thở, vì không muốn đối mặt với anh. Thế nên chị cứ đi, đi chán rồi lại tự mò về.

Có mấy lần chị xuống ghế đá ngồi, nhưng ngại vì nhiều người qua lại. Chị không dám khóc, cứ ngồi thẫn thờ như đang hóng gió thôi chứ không có nỗi niềm gì. Cũng có nhiều khi chị tìm số điện thoại của bạn thân, định gọi để tâm sự hoặc rủ nhau la cà, nhưng danh sách bạn thân của chị chỉ có vài người. Rồi người ở xa, người chắc cũng bận chồng con… Trớ trêu là cái giờ mà chị buồn và chán như lúc này thường trái khoáy lắm, đó là giờ mà các gia đình cơm nước, quây quần bên nhau.

À thì nỗi buồn của chị quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vậy - chồng xa cách, vợ chồng không chuyện trò và không đồng điệu tâm hồn.

Chồng chị thường xuyên về muộn và dù chị có cố cách nào cũng không thay đổi được điều đó. Vì muốn những bữa cơm gia đình sum họp vào lúc 7, 8g tối, chị đã từng đình công, từng nói chuyện nhẹ nhàng cho đến gào lên, từng quyết định chỉ có mẹ con ăn trước cùng nhau rồi lại không đành lòng nên tiếp tục chờ đợi… Đôi lần anh cho chị hy vọng và rồi lại gieo sự thất vọng.

Liệu có phải là do “ăn cơm trước kẻng” nên anh buộc lòng phải cưới chị? Liệu có phải công việc anh bận đến mức sắp xếp thời gian cho gia đình là quá khó? Liệu chị có nên lục điện thoại của anh để xem gần đây anh có còn nhắn tin trên mức thân thiết cho cô đồng nghiệp cũ hay không? Mỗi lần chồng về muộn, trong đầu chị là rất nhiều câu hỏi như thế. Chị cứ đấu tranh giữa việc tôn trọng sự riêng tư của chồng và việc tìm câu trả lời cho chính mình. Nhưng rồi lại nghĩ, dù là vế nào thì cũng chẳng thay đổi được gì. Thi thoảng chị kiềm chế được để tiếp tục ở trong nhà. Nhưng cũng có những lần con hổ bị giam giữ bên trong chị thoát được ra ngoài.

Như hôm nay, cả ngày chị không nhận được tin nhắn nào từ chồng. 7g30 tối, nhà cửa ngổn ngang đồ đạc, chén đĩa từ bữa sáng còn chưa rửa. Chị đi làm về, rất mệt và đói. Công việc của chị lại sai bút toán trong sổ sách, đứa con trai lớn rón rén đưa bản kiểm điểm vì đánh nhau trong lớp, đứa con trai nhỏ thì cứ léo nhéo khóc đòi ba về sửa chiếc ô tô… Hình ảnh những lời hứa hão, những cuộc cãi cọ, những lần chồng chị vừa dạy con học vừa lướt điện thoại… khiến chị như quả bóng bị thổi quá căng. Giây phút chị gọi và nghe chồng nói: “Chưa, khoảng 2 tiếng nữa anh mới về được” là lúc quả bóng bị kích nổ.

Khi chồng chị vừa về đến nhà, chị hét lên: “Đấy, của anh đấy!”. Rồi chị cầm theo lon bia và ra ngồi đây. Dòng suy nghĩ chạy qua những người phụ nữ quanh chị.
Chị lớn lên trong một gia đình mà cha nghiện rượu, thường xuyên về nhà vào đêm tối, nhậu nguyên ngày. Vậy nên mẹ vẫn thấy chị sướng vì chồng chị chẳng bao giờ rượu chè, tính cách lại hiền lành.

Cô của chị từng kể: “40 năm bên nhau, chồng cô đi tàu viễn dương, lâu lâu mới về nhà nên cô cũng không khó khăn gì khi sống như thế”. Chị đã từng nói với cô: “Con không muốn thế, con muốn vợ chồng có sự kết nối”.

Bỗng nhiên ngay lúc này, chị nhận ra rằng, chính cái mong muốn kết nối đó lại là gông cùm. Chị cứ mải chạy theo để đòi tình yêu. Chị bỏ đi cũng vì tình yêu, ở lại cũng vì tình yêu. Chị đã không biết rằng, mình không cần phải hy sinh, cũng không cần mặc kệ chồng. Chị chỉ cần trung thực với cảm giác của chính mình. Như ngay lúc này, chị cần gì ngồi ở góc tối và buồn rầu. Chị hoàn toàn có thể về nhà, ngồi ở bàn ăn, bật máy lạnh, nghe nhạc và uống bia kia mà. Nỗi buồn khi đó vẫn là của chị, nhưng sẽ nhẹ hơn rất nhiều.

Cát Tường

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Cuối năm, vợ chồng cãi cọ vì tiền

    Cuối năm, vợ chồng cãi cọ vì tiền

    19-12-2024 11:17

    Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.

  • 30 chưa phát, 40 không giàu

    30 chưa phát, 40 không giàu

    19-12-2024 06:21

    Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.

  • Món quà Giáng sinh bất ngờ

    Món quà Giáng sinh bất ngờ

    18-12-2024 20:23

    Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.

  • Đứa con nhiều tiền mới được tôn trọng

    Đứa con nhiều tiền mới được tôn trọng

    18-12-2024 11:24

    Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.

  • Lãng phí thanh xuân cho người vô ơn

    Lãng phí thanh xuân cho người vô ơn

    18-12-2024 06:17

    Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.

  • Điều con không muốn nhớ

    Điều con không muốn nhớ

    17-12-2024 15:43

    Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.

  • Xứng đôi vừa lứa

    Xứng đôi vừa lứa

    17-12-2024 07:04

    Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...

  • Ám ảnh ngất trên giường

    Ám ảnh ngất trên giường

    16-12-2024 19:25

    Sau lần thứ ba bị ngất khi gần chồng, vợ tôi bắt đầu sợ chết và sợ luôn chuyện vợ chồng

  • Đừng trút gánh nặng lên vai con

    Đừng trút gánh nặng lên vai con

    16-12-2024 12:49

    Chú giao hết tài sản cho anh Bình, dặn anh muốn chia cho các em thế nào tuỳ ý. Vô tình, chú đặt gánh nặng lên anh Bình.

  • Khó khăn nào rồi cũng qua!

    Khó khăn nào rồi cũng qua!

    16-12-2024 06:41

    Có sức khỏe là có tất cả, muốn có sức khỏe phải tin rằng, việc gì rồi cũng qua.

  • Tôi đã đẩy vợ vào nguy hiểm

    Tôi đã đẩy vợ vào nguy hiểm

    15-12-2024 06:45

    Tôi nhớ, mỗi ngày đi làm về, vợ đều khóc, đêm mất ngủ vì căng thẳng do công việc quá nhiều.

  • Tình trong bóng tối kết thúc bằng gì?

    Tình trong bóng tối kết thúc bằng gì?

    14-12-2024 19:38

    Một cuộc tình trong bóng tối thường kết thúc bằng gì? Có phải hai bên luôn chia tay êm thắm, đường ai nấy bước và trả người kia về đúng bến bờ?

  • 2 chiếc giường đơn

    2 chiếc giường đơn

    14-12-2024 15:53

    Tuổi già mỗi nhà mỗi cảnh, miễn sao người trong cuộc thấy vui. Ngủ riêng hay chung không quan trọng, quan trọng là lòng còn hướng về nhau.

  • Bi kịch hôn nhân

    Bi kịch hôn nhân

    14-12-2024 06:25

    Có bao giờ bạn nghĩ đôi tay người mình yêu vung thành nắm đấm, giáng xuống bạn?

  • Cần tôn trọng "kế hoạch ra đi"

    Cần tôn trọng "kế hoạch ra đi"

    13-12-2024 11:35

    Chúng ta nên cởi mở với nhau khi nói đến đoạn kết của đời mình, một cái "ải" mà ai rồi cũng phải qua. Chỉ khác ở chỗ sớm hay muộn.

  • Khi hàng xóm giàu hơn

    Khi hàng xóm giàu hơn

    13-12-2024 06:13

    Vợ chồng chị đều mắc bệnh hay so sánh chồng/vợ với người khác.

  • Liệu có "gây rối"?

    Liệu có "gây rối"?

    12-12-2024 20:56

    Vợ chồng tôi hơi cấp tập và mạnh bạo trong chuyện ấy, liệu có ảnh hưởng đến phôi thai?

  • Chồng lắp camera giám sát nơi làm việc của vợ

    Chồng lắp camera giám sát nơi làm việc của vợ

    12-12-2024 14:37

    Với sự ích kỷ, lệch lạc đã ăn sâu, không kìm kẹp vợ bằng cách này, Hùng nghĩ ra cách khác để Vân không lọt khỏi tầm mắt.