PNO - Đề nghị của vợ khiến tôi khó xử. Tôi không biết làm sao để vẹn đôi đường, tôi không muốn tan vỡ hôn nhân lần nữa.
Chia sẻ bài viết: |
Trần Tuấn 05-04-2024 12:35:33
Có chỗ dựa KT thì bẻm mép vậy thôi? 110% đàn ông chẳng thằng nào muốn nuôi con tu hú???
Khuất Sơn Hà 03-04-2024 14:22:01
Thằng cha dặt dẹo, rởm đời này sao lại tốt số vậy ta?!
Nguyễn Hồng Phi 03-04-2024 10:14:39
Tác giả ra vẻ ta đây đạo đức, bao dung... nhưng thực chất rất hèn! Cả hai: cha và con riêng của vợ cũ đang ăn bám vợ mới.
Văn Công 02-04-2024 17:24:54
Ủng hộ ý kiến của người vợ
Nguyễn thanh vũ 02-04-2024 12:04:54
Bạn là người rộng lượng bạn sống vì tâm m8nhf cũng đồng ý với bạn M.Y là trẻ con vô tội theo bài viết của bạn là bạn đã chắc là không phải con bạn .bạn không dám đối diện sự thật nhưng bạn phải nghĩ đến gia đình bạn mình nói thật vợ mới của bạn là người đâu ra đó 1 là 1 .2 là 2.chẳng thà vợ mới của bạn nuôi von nuôi chứ không chấp nhận nuôi con của loại đàn bà mà 1 đứa con mà không biết Cha là ai mình nghĩ là vợ mới bạn nói đúng còn riêng bạn mặc dù không máu mủ nhưng bạn thương đứa bé không nỡ bỏ đứa bé thì bạn tâm sự thật lòng mình với vợ mong vợ hiểu và thông cảm mình tạo đức thì von mình hưởng phước
Iris 02-04-2024 07:53:37
Bạn đang thương yêu người khác bằng miệng. Miệng nói thương con và sẽ chu cấp con đến 18t bất kể con ruột hay không. Nghe rất đạo đức và cao cả. Nhưng bạn dùng tiền vợ để nuôi con, bà có thể là con người khác. Vợ bạn đã rất rõ ràng và cũng rất nhân từ rồi: sẵn sàng nuôi con riêng của chồng nếu đó là con bạn. Bạn còn muốn hơn. Trong khi vợ phải cực khổ kiểm tiền và chuẩn bị cho việc có con với bạn thì bạn rung đùi muốn vợ cực hơn để lo thêm chuyện bao đồng. Vậy bạn có yêu vợ và thương đứa con chung sắp có giữa hai vợ chồng không? Tôi chỉ thấy bạn lợi dụng vợ và là người tâm cơ, hèn hạ. Gì cũng muốn nhưng an phận lương quanh 7tr còn lại ai sao mặc kệ, miễn là đáp ứng điều bạn muốn thì mới không nhẫn tâm. Bạn mới chính là kẻ độc ác và nhẫn tâm đấy. Bớt nói yêu thương con bằng miệng đi bạn
M.Y 01-04-2024 15:21:30
Bạn nên hết sức bình tĩnh, cố gắng thuyết phục vợ bạn hãy nghĩ đến tình người với nhau trong chuyện này. Trẻ thơ vô tội, nên dù chia tay vợ cũ nhưng bạn đã nghĩ về đứa con bằng cả tấm lòng trắc ẩn của người lớn với mất mát thiệt thòi của con trẻ, cho đến khi cháu trưởng thành. Bạn không cần đối diện sự thật bởi không muốn gây tổn thương cho cháu, vì nếu cháu là con nuôi thì bạn cũng đã từng yêu thương mà ? Vợ bạn nên ủng hộ bạn trong việc này, xem như tạo thêm phước cho con cái. Một khoản trợ cấp nhỏ cho đến ngày cháu lớn khôn, nó không bù đắp được sự mất mát hiển nhiên trong cuộc đời của đứa trẻ. Nhưng cho đến lúc đó, sự thật nó không phải là con của bạn thì sẽ khiến lương tâm người lớn là vợ chồng bạn an ổn, cũng như sự cảm kích của nó cho những "người dưng" sẽ tồn tại suốt đời. Mong bạn thành công trong thuyết phục vợ.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.
Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.
Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.
Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...
Sau lần thứ ba bị ngất khi gần chồng, vợ tôi bắt đầu sợ chết và sợ luôn chuyện vợ chồng
Chú giao hết tài sản cho anh Bình, dặn anh muốn chia cho các em thế nào tuỳ ý. Vô tình, chú đặt gánh nặng lên anh Bình.
Có sức khỏe là có tất cả, muốn có sức khỏe phải tin rằng, việc gì rồi cũng qua.
Tôi nhớ, mỗi ngày đi làm về, vợ đều khóc, đêm mất ngủ vì căng thẳng do công việc quá nhiều.
Một cuộc tình trong bóng tối thường kết thúc bằng gì? Có phải hai bên luôn chia tay êm thắm, đường ai nấy bước và trả người kia về đúng bến bờ?
Tuổi già mỗi nhà mỗi cảnh, miễn sao người trong cuộc thấy vui. Ngủ riêng hay chung không quan trọng, quan trọng là lòng còn hướng về nhau.
Có bao giờ bạn nghĩ đôi tay người mình yêu vung thành nắm đấm, giáng xuống bạn?
Chúng ta nên cởi mở với nhau khi nói đến đoạn kết của đời mình, một cái "ải" mà ai rồi cũng phải qua. Chỉ khác ở chỗ sớm hay muộn.
Vợ chồng chị đều mắc bệnh hay so sánh chồng/vợ với người khác.