PNO - Ngày mai, tôi và con phải dọn ra khỏi nhà, cũng như cắt đứt hoàn toàn quan hệ với gia đình chồng. Tôi có lỗi với em chồng và cháu gái mà không biết phải làm sao…
Chia sẻ bài viết: |
NHÂN VIÊN 29-04-2024 04:33:08
Ủa ngộ vậy không lẽ cô tính ở nhà người ta suốt đời sao,cô này tính toán ghê thiệt
Dolphinnguyen 28-04-2024 08:58:55
Con hư tại mẹ. Con 30 tuổi, đi làm có lương không góp một đồng cho mẹ. Vẫn ăn cơm mẹ nấu, ở trọ nhà cô miễn phí mà không có lòng biết ơn. Thế cũng gọi là con trai trưởng thành. Bà mẹ này có 3 cái sai khi nuôi con mà không dạy: 1.không dạy con lòng biết ơn: nhờ sống ở nhà cô mẹ mới tiết kiệm được tiền để mua chung cư,mà chỉ vì vài xích mích nhỏ, phủi bỏ mọi công ơn của cô ruột. Là một kiểu vô ơn. 2. Không dạy con tinh thần trách nhiệm: thanh niên 30 tuổi làm có tiền không đóng cho mẹ một đồng, vẫn bắt mẹ è cổ nấu cơm giặt giũ chi tiền nuôi con, đây là một đứa con hèn hạ ích kỷ. T3. Là một đứa con bất hiếu. Chưa hề nghĩ đến việc làm cho mẹ nhẹ lo kinh tế, lại bắt mẹ dọn ra riêng để tiếp tục cung phụng cho một mình cậu ta. Dạy nên một đứa con như vậy, bạn là một người mẹ thấy bại. Giờ phải biết buông tay, nói nó đã đi làm có tiền thì tự thuê nhà mà sống và tự thu xếp chi tiêu cho chính mình. Bạn đã xong bổn phận, giờ sẽ không lo cho nó nữa. Nếu lần này bạn không cứng rắn , nghe lời nó ra riêng, rồi sẽ chăm sóc tiếp cho nó vợ nó rồi con nó. Lam lũ đến cuối đời vì một đứa con bất tài bất hiếu và vô ơn
Nguyễn bi bo 25-04-2024 19:07:01
Con hư tại con gáiej nè
Haile 25-04-2024 17:28:02
Hai mẹ con định ở nhờ tới khi nào? Định bao bọc con trai tới khi nào? Đúng ra cô và con trai nên ra ngoài ở sớm ngay khi mua đc nhà thì con trai tự lập và giữ đc tình cảm với nhà chồng, cứ cố bám ở miễn phí để đến kết quả như hiện nay là do cô thôi.
Minh Nguyễn 25-04-2024 15:04:20
Căn chung cư là của chị. Chị chết, con chị sẽ được hưởng. Chị hãy để đứa con trai có khả năng trời đánh, thánh vật của chị tự đi thuê trọ một mình. Chị hãy ở lại và giải thích, xin lỗi mẹ con cô cháu gái về những sai trái của con trai chị với họ. Còn nếu chị ra đi và cùng con ở căn chung cư mới mua thì khả năng cao cuộc đời bi đát ở ngay trước mắt chị và chị không còn cơ hội sửa sai nữa. Chị làm được mà,hãy buông đứa con không biết lớn của chị để hắn ta trải nghiệm những hòn đá sỏi trên đường đời cho bàn chân cứng cáp- đó mới chính là hạnh phúc của người làm cha, làm mẹ khi tuổi xế chiều.
Ngô Thị Kim Thúy 25-04-2024 10:08:58
Bản thân bạn cũng ít tình cảm với em với cháu nên mới thế, có đâu ở nhà cháu lại nỡ lấy tiền cơm công nấu cơm cho cháu khi mẹ nó vắng nhà, rồi ít đi lại ít tình cảm ... và tôi có cảm giác bạn chăm chút dành dụm và cung phụng con trai chứ ít chia sẻ tình cảm với em với cháu. Tóm lại bạn không đặt mình vào vai một người ruột thịt trong khi người ta đối tốt với bạn .
Hoàng Phương 24-04-2024 18:09:18
Chỉ biết thương con, chiều con một bề mà không dạy dỗ, giái dục để nó sinh hư. Bạn làm như vậy không phải là thương con mà là hại con và hại chính bản thân mình đấy! Cơ sự này thì bạn có già yếu, ốm đau cũng chẳng thể nhờ nó được cái gì đâu. Bây giờ thì đã muộn, khó mà có thể uốn nắn được nữa. Tuy nhiên khi nhận ra sai lầm thì bạn phải cứng rắn lên, như vừa rồi khi nó đòi ra ở ngoài thì bạn bảo nó cứ tự ra một mình, cũng không cho nó ở căn hộ mới mua, tự đi thuê nhà mà ở, còn bạn không đi đâu cả, để nó phải học cách tự lập. Bạn cứ nhu nhược với nó như vậy thì còn khổ dài dài!
Iris 24-04-2024 07:19:24
Thì chị để con 1 minh dọn ra ngoài cho biết đá biết vàng. Cho con tự bươn chải cho biết tự thu xếp cuộc đời. Nay nó vô ơn với nhà nội, mai này chắc chắn nó vô ơn, bất hiếu với c y vậy. Thương con như thế bằng mười hại con
Ngày mai là Giáng sinh, là ngày cưới của chị. Chị giật mình, hình như lâu rồi anh chị không có một cuộc hẹn hò...
Ở thành phố đắt đỏ này, nếu mẹ chồng không cùng chia khổ thì gia đình khó thuận hòa.
2 vụ hỏa hoạn kinh hoàng tại Hà Nội, TPHCM đã cướp đi nhiều sinh mạng. Vụ cháy làm tôi nhớ lại chuyện mình suýt gây thảm họa cháy toàn chung cư.
Hơn 1 giờ sáng, anh vẫn thấy đèn dưới nhà sáng đèn, lần mò ra cầu thang ngó xuống thấy vợ đang cắm cúi ngồi tính toán. Anh thở dài, xót vợ.
Tôi ước rằng đàn bà có thể lớn lên, lấy chồng sinh con, trải nghiệm, đi qua mọi chướng ngại nhưng vẫn giữ được những tin yêu như cầu vồng ngày nhỏ.
Vợ cùng tôi đi ngân hàng vay tiền, đi đặt cọc, hệt như một cặp vợ chồng đồng lòng, nhưng cô ấy lại từ chối đứng tên trên sổ hồng.
Em gái lấy chồng hơn 10 năm, nhưng cứ vài tháng một lần, khi vợ chồng mâu thuẫn, bên thông gia lại gọi điện mời cha mẹ qua để nói chuyện.
Biết tôi thắc mắc, chị thấp giọng: “Ở quê, đàn bà mà sạch sẽ, trắng trẻo, thơm tho sẽ bị nói là đàn bà hư, đàn bà vụng".
Sống dễ thì sự ra đi sẽ dễ dàng. Đơn giản vậy thôi, nhưng để hiểu và làm được, cần quá trình rèn luyện.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.
Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.
Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.
Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...