PNO - Bốn đứa con giãy nảy khi biết ba mẹ muốn chuyển về quê sống, nhưng chúng tôi mặc kệ. Mệt mỏi bấy nhiêu năm với chuyện đất đai, nhà cửa là quá đủ rồi...
Chia sẻ bài viết: |
Người đương thời. 09-11-2020 12:45:56
Ông bà có điều kiện nhưng giáo dục con cháu không tốt, đó là lỗi của ông bà và phải tự chịu trách nhiệm với sai lầm của mình thôi. Cảm ơn câu chuyện ông bà chia sẻ, biết đâu nhiều bậc cha mẹ không đi vào vết xe đổ thông qua chia sẻ này.
Trần Thanh Tuấn 27-09-2020 14:17:23
về quê là đúng rồi ông bà tự chăm nhau không có gì quý hơn độc lập tự do
vp 17-09-2020 13:27:00
đau lòng
nguyen thuy 17-09-2020 09:19:45
nhà có điều kiện. con cái trưởng thành.có lương hưu, đất phố, đất quê... mà vẫn không hài lòng ? đa số ngoài kia cầu mong một phần nhỏ của quý vị mà không được
Vũ Văn Hiền 14-09-2020 17:22:25
Vợ chồng bạn quyết định về quê sống là quá đúng rồi ,du là hơi muộn . Quyết sớm và về sớm thôi . Vợ chồng tôi nay hơn 70 rồi , cũng ở Đồng nai , sống riêng , có điều kiện giúp chút việc nhẹ cho con cháu , cuộc sống người già phải tự quyết định , không trông nho vào ai kế cả con cháu thì thanh thản hơn nhiều bạn ạ.
Không tính vụ lợi, cách các cô các bà dùng ân ái để bày sắp bẫy rập với mục đích dễ chấp nhận, hay cả dễ thương, là vô cùng phong phú.
Phá sản, nghiện rượu, gia đình tan nát, ông Phong đã may mắn làm lại cuộc đời nhờ tình yêu thương của con gái.
Mẹ hỏi chị Hai có làm ăn gì không, mẹ cho tiền. Tôi mượn mẹ 50 triệu đồng, mẹ nói muốn làm ăn thì đi vay, ngân hàng thiếu gì tiền.
Không lẽ gần 30 năm ở cùng nhau, anh rể tôi không lần nào để chị có thể thực hiện một phép tính cộng?
Tôi nhận ra hôn nhân cũng cần “tinh gọn” mới có thể hạnh phúc trọn vẹn.
Nếu bị bệnh cứ than, nếu đau cứ khóc, nếu giận cứ nói. Sao phải cố gắng gồng lên làm chi?
Con người kỳ lạ lắm, khi lạc vào bước đường cùng, bản năng sinh tồn sẽ trỗi dậy để cứu lấy mình.
Việc hoạch định rõ ràng cho tuổi già giúp giảm thiểu những chuyện lủng củng đáng tiếc sau này.
Vàng lên trăm triệu đồng một lượng rồi, tiền đâu mà cưới vợ!
Những đứa con được cha mẹ trải sẵn thảm êm dưới chân, chưa từng bước đi trên sỏi đá, liệu có hạnh phúc như cha mẹ mong đợi?
Gia đình là bến đỗ bình yên nhưng cũng có khi là ngọn nguồn giông bão.
Nếu không có biến cố này, chắc hẳn, tôi vẫn mãi là người phụ nữ ít trải đời, xoay quanh cuộc sống nhỏ bé “trong ao hồ” của mình.
Trong cơn sốt vàng ấy, không ít người ôm hy vọng đổi đời, nhưng cũng có những câu chuyện dở khóc dở cười, thậm chí là bi kịch.
Ban đầu mọi người thấy chú Minh vắng mặt thì hỏi lý do, sau này ai cũng né tránh chủ đề nhạy cảm ấy.
Người ta thường nói sống với người già rất mệt và áp lực, tôi lại cảm thấy thật may mắn khi có mẹ chồng hiểu chuyện.
Gần 40 tuổi cô mới thấm thía cái giá của tự do và chập chững tìm lại chính mình.
Ba chồng từng phản đối cuộc hôn nhân của tôi. Ông sợ sự khác biệt vùng miền khiến chúng tôi khó hòa hợp.
Tôi không hận dì ghẻ, cũng không oán trách quãng đời lao đao. Tôi cảm ơn biến cố đã tạo nên tôi hôm nay: mạnh mẽ và không ngại khó khăn.