PNO - Đàn ông dù cứng rắn tới đâu, cũng có thể tan chảy vì những thật lòng, vì sự mềm dẻo của đàn bà. Có phải má đã thiếu những “chiêu” đó, hay ba tôi là người đàn ông quá tệ?
Chia sẻ bài viết: |
Nguyễn Oanh 29-07-2022 12:12:51
Tôi cũng là nạn nhân của đàn ông gia trưởng mà cụ thể là bố chồng bố đẻ, anh trai và nhất là chồng tôi. Cái thói ấy nó trở nên đậm đặc làm bóng đêm u ám đè xuống cuộc đời tôi, làm tôi căm ghét người gọi là chồng. Tôi căm ghét chồng tôi nhưng tôi vân không ly dị được vì nhiều lẽ. Tóm lại, người gia trưởng họi tụ đầy đủ những tính xấu như nhẫn tâm, vô cảm, tham lam, ích kỷ, vô ơn bạc nghĩa.
Kế thừa truyền thống về hạnh phúc, đại gia đình chúng tôi ai cũng có cuộc sống bình yên, biết “trung thành và nghiêm túc” trong tình yêu.
Trong mỗi người phụ nữ luôn tồn tại một sức hút vô hình mang tên “khí chất”. Đó không chỉ là vẻ ngoài rạng rỡ hay thành công trong sự nghiệp...
Nghĩ cảnh ngày xưa làm dâu xa cha mẹ khóc hết nước mắt, nên khi có con dâu, cô dành trọn tình thương như một sự đồng cảm.
Khái niệm “yêu mập mờ” hay “hôn nhân không ràng buộc” ngày càng trở nên quen thuộc với giới trẻ.
Ai cũng thích khi nghe câu chuyện bỏ phố về quê của mẹ. Nhưng việc đó cần bản lĩnh...
Hiểu được đâu là “điểm liệt” trong quan điểm sống của vợ/chồng là cách để chúng ta tránh được những sai lầm chết người trong hành trình hôn nhân.
Hình ảnh người vợ nắm giữ tay hòm chìa khóa đã trở nên quen thuộc. Tuy nhiên, vẫn có trường hợp chồng mới là người quản lý tài chính.
Dù việc đi học có vì tương lai của gia đình, và bận bịu đến đâu, người phụ nữ không được bỏ bê việc nhà.
Con không thích tâm sự với ba, chỉ được mấy câu là ba con đứng dậy bỏ đi hoặc con kiếm cớ rút lui.
Hơn 360 ngày mỗi năm, anh Thắng lái xe đi làm cùng vợ, chỉ có 2 - 3 ngày trong số đó anh tách riêng đi nhậu cùng bạn bè.
Cậu Ba độc thân. Đã nhiều năm rồi, cậu chọn cách sống chậm rãi, ít ồn ào, không phiền lụy ai.
Anh thầm ước đời mình sẽ được thêm thật nhiều lần chạy về cắt tóc cho mẹ thương yêu...
Tiến sĩ Ngô Đắc Thuần dành cho chúng tôi một buổi trò chuyện ngắn về cách anh cân bằng cuộc sống và tìm thấy bình an trong việc chăm sóc gia đình.
Đâu hẳn cái gì cũng phải nhanh mới vui. Tôi thôi tức giận mỗi khi cháu ăn chậm, thôi bức xúc khi chúng không chịu đi tắm.
Ba chị giờ như đứa trẻ hay quên, hay cáu gắt, nhưng tình thương ông dành cho chị vẫn bao la như ngày chị còn bé.
Tôi hay cằn nhằn má, mấy viên thuốc huyết áp, tiểu đường mà cũng quên trong khi mấy chục ngày giỗ trong họ hàng thì chẳng quên ngày nào.
Từ kinh nghiệm và tay nghề giỏi của ông, con cháu được học hỏi nhiều kiến thức về y tế.
Dù ở vùng quê xa xôi nghèo khó, những người phụ nữ nông thôn vẫn rất nhanh nhạy để bắt nhịp xu thế.