PNO - Đành rằng lúc vỡ tan thì phái nữ có thể chịu thiệt thòi hơn, nhưng đừng vì thế mà đòi hỏi sự “đền bù” một cách quá đáng.
Chia sẻ bài viết: |
Người qua đường 21-10-2023 21:23:10
Vớ vẩn
Dolphinnguyen 21-10-2023 19:10:57
Bài viết rất hay. Để phụ nữ hiểu rõ hơn về khái niệm bình đẳng và biết phái nam nghĩ gì về bình đẳng. Bình đẳng không phải là đàn ông phải biết chia sẻ việc nhà với người yêu với vợ với mẹ. Mà phụ nữ cũng phải hiểu rõ mình muốn gì cần gì. Không thể cứ yêu là hy sinh: một cô gái khi yêu thường muốn bạn trai dọn đến ở chung cho đỡ tốn kém, mà không đặt vấn đề sống chung như thế nào, chi phí tính toán ra sao, việc nhà cơm nước giặt giũ dọn dẹp ai làm , hay chia ra như thế nào? Để rồi vì chìu chuộng bạn trai mà è cổ ra làm mọi việc khác nào osin không lương. Và khi hết yêu thì nên chia tay văn minh. Tuyệt đối đừng để dính bầu rồi khi bạn trai không chịu cưới, thì giẫy nẫy lên là gặp phải sở khanh. Yêu nhau lên giường hay sống chung với kết hôn là 2 việc hoàn toàn khác nhau. Phụ nữ thường ở thế bị động vì yếu đuối hơn và dễ mềm lòng với những lời ngọt ngào giả dối, và lại là người chịu ah nhiều hơn khi cuộc tình tan vỡ. Vậy hãy luôn trong tâm thế phòng bị để tự vệ một khi xảy ra điều ngoài ý muốn. Tài chính và việc nhà phải rõ ràng sòng phẳng . Không để quay clip nhạy cảm để phòng bị phát tán tống tiền vv... Và nhất là đừng để có thai, nghĩa là phải biết cách ngừa thai. Phụ nữ có bầu trước, nếu gặp chàng trai tử tế không nỡ để con không cha nên đành đám cưới dù tình chưa đủ sâu. Nhưng anh ta vẫn cảm thấy miễn cưỡng không vui, và nhà chồng thường có thái độ coi thương như thể nàng dâu mưu mô thả có bầu để ép cưới, nói nôm na là bị úp sọt! Tin, nhưng vẫn phải đề phòng. Yêu, nhưng phải có trách nhiệm với chính mình đừng để xảy ra việc ngoài ý muốn... mới là người phụ nữ văn minh và hiện đại
Sống dễ thì sự ra đi sẽ dễ dàng. Đơn giản vậy thôi, nhưng để hiểu và làm được, cần quá trình rèn luyện.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.
Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.
Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.
Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...
Sau lần thứ ba bị ngất khi gần chồng, vợ tôi bắt đầu sợ chết và sợ luôn chuyện vợ chồng
Chú giao hết tài sản cho anh Bình, dặn anh muốn chia cho các em thế nào tuỳ ý. Vô tình, chú đặt gánh nặng lên anh Bình.
Có sức khỏe là có tất cả, muốn có sức khỏe phải tin rằng, việc gì rồi cũng qua.
Tôi nhớ, mỗi ngày đi làm về, vợ đều khóc, đêm mất ngủ vì căng thẳng do công việc quá nhiều.
Một cuộc tình trong bóng tối thường kết thúc bằng gì? Có phải hai bên luôn chia tay êm thắm, đường ai nấy bước và trả người kia về đúng bến bờ?
Tuổi già mỗi nhà mỗi cảnh, miễn sao người trong cuộc thấy vui. Ngủ riêng hay chung không quan trọng, quan trọng là lòng còn hướng về nhau.
Có bao giờ bạn nghĩ đôi tay người mình yêu vung thành nắm đấm, giáng xuống bạn?
Chúng ta nên cởi mở với nhau khi nói đến đoạn kết của đời mình, một cái "ải" mà ai rồi cũng phải qua. Chỉ khác ở chỗ sớm hay muộn.