PNO - Hải chưa biết làm thế nào với cuộc hôn nhân của mình. Một phần, Hải không dám đối diện với ba mẹ, một phần anh ngại ngần và áy náy với vợ.
Chia sẻ bài viết: |
Dolphinnguyen 22-02-2024 07:25:18
Ô chồng này là điển hình của mọi ô chồng ngoại tình. Không yêu nhưng vẫn cưới vì cha ép. Có bồ bên ngoài, bồ có bầu nhưng vẫn không muốn ly hôn vì muốn giữ vợ để cô ấy yên phận làm dâu lo cho cha mẹ chồng. Còn anh ta thì tha hồ hạng phúc với bồ và con của họ. Ôi tội cho những cô vợ mù quáng yêu đương. Cứ nghĩ gái có công chồng chẳng phụ. Anh ta đâu có phụ, anh ta chỉ muốn cô ấy làm một người vợ trên danh nghĩa và chu toàn bổn phận thay cho anh ta. May mà cô ấy bắt đầu nghĩ thoáng hơn để cho cuộc đời cô ấy một lối thoát.
Tan 19-02-2024 06:46:41
Cha mẹ đặt đâu, con ngồi đó. Cha mẹ hứa hẹn, con lãnh hết.
Thanh Hoa ngô thị 18-02-2024 21:01:19
Chúc bạn sớm ngày tìm thấy hạnh phúc mới cho mình.
Giang Nguyễn 18-02-2024 18:42:38
Như nghĩ đúng, phải biết buông bỏ đúng lúc, sống cho bản thân chứ ko sống cho người khác.chúc Như tìm thấy bến đổ của mình.Như mạnh mẽ lên nhé ! Chúc bạn thành công.
Nhà chồng nghĩ tôi là tội đồ, chính tôi cũng nghĩ mình là phụ nữ kém cỏi. Làm sao tôi có thể sống bình yên?
Mỗi khi đặt chân về nhà, tôi phải đối diện với hàng chục câu hỏi cùng nội dung: “Khi nào lấy chồng?’’.
Có những áp lực khiến cha mẹ đôi khi cực đoan, vô tình dồn con cái vào đường cùng.
Chồng cờ bạc, nợ nần, tôi cũng dần quen với sự dối trá vòng vo của anh. Chủ động ra tòa, tôi chấp nhận trắng tay, đổi lấy bình yên.
Tôi không hiểu sao em gái tôi luôn tỏ ra "trên cơ" và thích thể hiện với chị gái.
Tôi đâu có ngờ tới cái ngày mình phải từ bỏ cuộc sống lụa là gấm vóc để đi… rửa chén cho quán cơm.
Béo phì nhúng tay vào cả 2 thiên chức làm chồng và làm cha của các ông...
Đàn bà độc lập, mạnh mẽ đến đâu cũng khó tránh khỏi cảm giác yếu mềm khi một mình sải bước giữa những sân bay rộng lớn.
Ai đó nói rằng, chỉ khi nào trải qua nỗi đau, ta mới thấu hiểu nỗi đau của người khác.
Nhiều người chỉ nhìn vào tiểu tiết mà quên đi những thứ quan trọng hơn, không nhìn thấy những nỗ lực của đối phương.
Hôn nhân đổ vỡ và stress sau sinh đẩy tôi đến với rượu, rồi sa vào cờ bạc. Nợ chồng nợ, số tiền tôi phải trả lên đến gần 500 triệu đồng.
Ai nấy nhận ra, những gì chúng tôi gặp chẳng là gì so với những đau thương, mất mát đồng loại đang gánh chịu.
Đến tuổi nào đó, khi đã dày dạn sự trải nghiệm, ta nhận ra: để mọi thứ về ngưỡng bình thường đôi khi đã là mơ ước.
Người ở lại sẽ ra sao, khi người thân yêu đột nhiên biến mất khỏi cuộc đời chẳng để lại lời nhắn nhủ, dặn dò nào?
Nhìn tôi hôm nay, ít ai nghĩ tôi từng đói khát, thèm làm sao một miếng bánh mì, một ngụm nước mát...
Phải chăng khi ta càng ít đòi hỏi sự quan tâm, ta càng dễ bị lãng quên? Hay là chính ta đã vô tình tạo ra cái khuôn khổ ấy cho mình?
Trong lúc trò chuyện vui vẻ, mẹ chồng hỏi tôi: “Con cho mẹ mượn lại 5 cây vàng cưới".
Quyết định ly hôn, Nga muốn dạy cho chồng một bài học.