Cưới một... "người hùng"

02/11/2024 - 12:42

PNO - Bao lần Hạnh khổ sở, cằn nhằn, giận hờn vẫn không thay đổi được Dũng. Dũng nói: "Tính anh vậy rồi, thấy chuyện bất bình là không nhịn được".

Hạnh đang nấu cơm, chợt nghe có tiếng la hét ầm ĩ ngoài đường. Linh cảm có chuyện chẳng lành, Hạnh lật đật tắt bếp gas, dặn con trai ngồi yên trong nhà rồi chạy ra đường. Đúng như linh cảm của Hạnh, Dũng - chồng Hạnh - đang đánh nhau với 2 thanh niên lạ mặt. Lối xóm xúm vào giải vây, người thì gọi báo công an.

Lúc lôi được Dũng ra khỏi cuộc ẩu đả, người Dũng gần như mềm nhừ vì vết thương khá lớn trên mí mắt và cái chân phải đi cà nhắc. Nguyên nhân là vì 2 thanh niên lấy trộm con chim két của một nhà dân trong khu phố. Bọn trộm đang tìm đường trốn thì Dũng đi ngang qua, liền ra tay bắt trộm.

Bọn trộm bị công an dẫn giải về phường, Dũng cũng phải đi theo để giải trình. Sau đó thì tới trạm y tế để khâu vết thương. Hạnh đi theo chồng. Ngồi chờ chồng ngoài hành lang, Hạnh còn chưa hết run. Cô tự hỏi tại sao Dũng không nghĩ tới gia đình, vợ con. Tối muộn thế này, lẽ ra cả nhà đang quây quần bên mâm cơm, có đâu còn bôn ba thế này. Dũng 38 tuổi rồi, còn trẻ trung gì nữa mà đụng chuyện là đánh nhau.

Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock
Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock

Hơn 10 năm trước, Hạnh yêu Dũng cũng nhờ một lần… đánh nhau như thế này. Bữa đó Hạnh đang đi trên đường thì bị kẻ gian giật túi xách. Cô té lăn ra đường, đầu gối tóe máu. Hạnh còn chưa kịp hoàn hồn thì một thanh niên đâm ngay xe của anh ta vào xe 2 tên cướp. Hạnh run rẩy đứng nhìn chàng thanh niên tả xung hữu đột như một anh hùng.

Chỉ sau mấy cú đấm, chàng thanh niên đã lấy lại túi xách cho Hạnh. Xe của anh chàng bị bể bửng, bể kiếng, trầy trụa. Hạnh ngỏ ý muốn đền bù tiền sửa xe, nhưng anh chàng phẩy tay: “Không có gì, tiện tay thì giúp, cô đừng áy náy”. Người ta đi rồi, Hạnh còn xao xuyến trông theo. Khuôn mặt điển trai, đậm chất nam tính đã hớp hồn Hạnh. Hạnh hối tiếc đã không kịp hỏi tên, xin số điện thoại để làm quen.

Rồi không biết duyên nợ kiểu gì, Hạnh gặp lại anh trong vai trò khách hàng. Hạnh không bỏ lỡ cơ hội, đã chủ động làm quen. Bên cạnh Dũng, Hạnh cảm giác được an toàn, tin cậy và ấm áp. 1 năm sau, họ về chung nhà.

Khi yêu, mọi ranh giới đều bị san bằng, những nét cá tính trở nên lung linh và đặc sắc. Cưới nhau rồi, va chạm thực tế cuộc sống muôn màu, vầng hào quang lung linh kia dần lụi tắt. Biết bao lần Hạnh khổ sở vì Dũng hay lo chuyện bao đồng. Đang đi ngoài đường, thấy học trò đánh nhau, Dũng liền nhảy vào can ngăn. Nửa đêm nghe lối xóm la có trộm chó, Dũng xách gậy lao ra đường…

Bao lần Hạnh chết điếng khi thấy Dũng liều mình. Cảm giác an toàn của cô nhường chỗ cho bất an và sợ hãi. Nghe Hạnh kể khổ, tụi bạn thân cười khì, nói: “Chẳng phải trước đây mày yêu chồng vì ảnh có tính nghĩa hiệp sao? Giờ ảnh cũng vậy thôi, chỉ có mày nghĩ khác”. Hạnh chưng hửng. Thì ra cái nhìn lúc yêu và lúc cưới không giống nhau.

Lúc trước nhìn chồng nghĩa hiệp bao nhiêu, giờ chỉ thấy chồng xốc nổi. Bao lần Hạnh khổ sở, cằn nhằn, giận hờn vẫn không thay đổi được Dũng. Dũng nói: “Tính anh vậy rồi, thấy chuyện bất bình là không nhịn được. Chỉ có em hay chê anh lo chuyện bao đồng; người được anh giúp, họ cảm ơn còn không hết”.

Vì con chim két của hàng xóm mà Dũng phải khâu mấy mũi, cái chân thì rạn xương, phải bó bột. Lúc lập biên bản, anh công an nói với Dũng: “Anh có hành động nghĩa hiệp là rất đáng quý, nhưng anh cũng phải biết bảo vệ bản thân. Trong trường hợp đó, nên hô hoán cho nhiều người đến giúp và báo ngay cho công an. Tài sản là quan trọng, nhưng tính mạng là trên hết”.

Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock
Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock

Hạnh hiểu ra, bấy lâu cô ngăn chồng, lấy nước mắt để can chồng là không hiệu quả; bởi đàn ông như con ngựa bất kham, càng bị cấm đoán càng muốn làm bằng được để chứng tỏ bản thân. Chỉ có nhỏ nhẹ thuyết phục bằng tình và lý may ra mới thay đổi được chồng.

Lần này Hạnh không khóc lóc, cũng không cằn nhằn, Hạnh nói với chồng: “Em ủng hộ anh làm việc nghĩa, nhưng trước khi ra tay, anh hãy nghĩ đến bản thân, đến gia đình. Giúp người nhưng cũng phải giữ an toàn, không nên liều mạng. Anh có chuyện gì, mẹ con em phải làm sao?”.

Dũng lặng im, không cãi. Anh nhận ra, giờ đây anh còn có vợ và các con. Trước hết, anh phải làm chỗ dựa vững chắc, làm “người hùng” trong lòng vợ con - những người cần anh bảo vệ và luôn yêu thương anh.

Thùy Gương

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI