Diễn đàn "Sống cho mình từ tuổi nào?"

Cuộc đời đó có bao lâu...

08/12/2020 - 05:48

PNO - Không lẽ cứ phải ngó sắc mặt của những người xung quanh mà sống, bởi cuộc đời tưởng dài nhưng chẳng có bao lâu...

Đọc các bài viết trong diễn đàn "Sống cho mình từ tuổi nào?" rồi xem bộ ảnh hai cụ bà dắt tay nhau đi Đà Lạt, tôi liền liên tưởng đến chuyến du lịch cùng nhóm bạn thân vừa rồi.

Dưới những bức ảnh chúng tôi đăng lên Facebook sau một chuyến đi toàn “chị em bạn dì” (cách gọi vui của “dân chơi mạng” chỉ nhóm bạn toàn nữ), bên cạnh những lời khen ảnh đẹp, vui tươi, sống động là không ít thắc mắc từ chính những người phụ nữ, đại loại như chuyến đi vui vậy mà sao không có đàn ông (tức mấy ông chồng).

Bạn tôi, người đăng những bức ảnh ấy bảo, chị đã phải kiềm chế lắm để không đốp chát với những câu hỏi kiểu ấy. Không lẽ mấy bà vợ lâu lâu để chồng con ở nhà, cùng nhau tung tăng một chuyến thì có gì sai? Sao thiên hạ cứ mặc định phụ nữ phải gắn liền với đàn ông và những ràng buộc liên quan đến họ (bạn trai, chồng, con, gia đình chồng...), chỉ cần tách ra vì lý do gì cũng đáng bị lên án, như thể sự lệ thuộc của phụ nữ là một công thức bất di bất dịch mà họ không nên, hoặc không được phép, phá vỡ?

Nhóm chúng tôi hoàn cảnh tương tự nhau, nhà chỉ cách nhau vài cây số. Ấy thế nhưng bao nhiêu lần lên kế hoạch đi chơi cùng nhau một chuyến đều thất bại, dù ai cũng mê du lịch. Lần thì người này bận công việc đang mùa cao điểm, lần người khác không có người giúp việc nên không ai cáng đáng chuyện ăn uống ngủ nghỉ của “cha con nó”, đi chơi thấy ái ngại. Người thì xưa giờ chỉ đi với gia đình, nay đánh lẻ với bạn bè thấy “dị”, sợ chồng không vui.

Cũng có người viện lý do căn cơ hơn, rằng đang kẹt nhiều thứ phải lo, thêm dịch dã hoành hành, thu nhập giảm đáng kể, chi thêm một khoản “ăn chơi” dù không nhiều cũng thấy mình xa xỉ, vung tay quá trán... 

Ý định “quẳng hết gánh lo đi mà vui sống” đáng lẽ chỉ dừng lại ở câu chuyện nói cho vui nếu tôi không chứng kiến chuyện buồn của một người quen. Người ấy đang yên đang lành, ít khi bệnh vặt, chị bỗng phát hiện bệnh ung thư khi đi khám tổng quát.

Cũng may, gia đình chị có điều kiện nên tập trung chữa chạy, chấp nhận tốn kém miễn kéo dài sự sống cho chị. Là doanh nhân bận rộn, chị chẳng mấy khi có thời gian cho những sở thích vụn vặt nói gì du lịch, nếu có chút thời gian rảnh nào đó, chị cũng ưu tiên cho chồng con. Đứng trước lằn ranh sinh tử, chị bỗng nhận ra bấy lâu mình sống vì những người xung quanh nhiều quá, cả đời bon chen chẳng biết tận hưởng gì cho riêng mình.

Trên mạng, người ta hay viết chỉ phụ nữ mới mang lại hạnh phúc cho nhau... - Ảnh tác giả cung cấp
Trên mạng, người ta hay viết "chỉ phụ nữ mới mang lại hạnh phúc cho nhau"... - Ảnh tác giả cung cấp

 Nghe chuyện của chị, cả nhóm chúng tôi quyết định kỳ này phải cùng nhau làm một chuyến, nếu không có khi sẽ chẳng bao giờ. Cũng chẳng phải chúng tôi bất chấp tất cả mà đi, bởi thực ra, nếu muốn, đều có thể thu xếp, dẫu không tránh khỏi tròn vẹn bên này sẽ hẫng hụt bên kia. Nhưng không lẽ cứ phải ngó nghiêng sắc mặt của những người xung quanh mà sống, khi cuộc đời mình có ai chịu trách nhiệm làm cho ta vui sướng đâu?

Thỉnh thoảng, tôi đọc được những dòng bình luận dưới các bức ảnh chụp các hội chị em bạn dì tung tăng vui đùa như kiểu “chỉ có phụ nữ mới đem lại hạnh phúc cho nhau”, thoạt nghe tếu táo, vui vui, nhưng ngẫm lại thấy rất chí lý. 

Phụ nữ đi chơi cùng nhau xênh xang váy áo mà không ngại “ai đó” quạu quọ, thoải mái "nhây và lầy" mà không sợ bị “ai” đánh giá. Vô tư nghiêng ngả trước ống kính mà không sợ bị càm ràm “già rồi mà cứ như bọn trẻ trâu”...

Chúng tôi đã có những ngày quẳng hết gánh lo đi và vui sống bên nhau - Ảnh tác giả cung cấp
Chúng tôi đã có những ngày "quẳng hết gánh lo đi và vui sống" bên nhau - Ảnh tác giả cung cấp
Đừng để khi về già mới cùng nhau làm một chuyến, vì cuộc đời đó xem vậy chứ chẳng có bao lâu... (ảnh minh hoạ)
Đừng để khi về già mới cùng nhau "làm một chuyến", vì cuộc đời xem vậy chứ chẳng có bao lâu... - Ảnh tác giả cung cấp

Hạnh phúc ít khi đến từ sự tròn vẹn mọi lẽ, cũng không phải từ thái độ vui hay buồn của người bên cạnh, mà từ sự tự hài lòng với bản thân. Người yêu dễ kiếm, chứ tri kỷ khó tìm, bởi người yêu hay chồng cũng có khi chán chê, mỏi mệt, người tri kỷ thì luôn thấu cảm và chịu khó lắng nghe...

Phụ nữ có thể không có được chiếc váy hàng hiệu, không tậu được chiếc xe đắt tiền, không được ở căn hộ tiện nghi nhưng hãy “sắm” cho mình một người bạn đồng điệu để khi "tuột mood" có thể cùng nhau xách ba lô đến một nơi nào đó để giải toả tâm trạng. Đừng để khi về già mới cùng nhau làm một chuyến, vì cuộc đời xem vậy chứ chẳng có bao lâu...

Vi Anh (TP.HCM)

Bạn đã được "sống như mơ ước", "sống cho ra sống" hay còn chịu những ẩn ức hôn nhân, những góc kẹt vì trách nhiệm và thiên chức? Diễn đàn "Sống cho mình từ tuổi nào?" mời bạn gửi ý kiến chia sẻ về địa chỉ mail online@baophunu.org.vnCác bài được chọn đăng sẽ nhận nhuận bút của toà soạn.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI