PNO - Giá như các anh chị chịu đặt mình vào vị trí của tôi một chút, họ sẽ biết rằng để kiếm được một đồng tiền, tôi đã phải vất vả thức khuya, dậy sớm, luôn phải đúng giờ, luôn phải chịu đồng nghiệp ức hiếp, luôn phải đề phòng, luôn phải cố gắng...
Chia sẻ bài viết: |
Trương Mỹ Hương 24-10-2022 05:12:45
Bạn cứ thẳng thừng từ chối, thế là xong. Vì bạn dễ dãi, ôm đồm quá nên cả nhà xúm lại xem bạn như cây ATM, lúc cần là rút. Hãy tích lũy cho riêng mình để phòng thân, chỉ nên trợ giúp khi Bố Mẹ đau ốm thôi. Càng độc thân càng nên lo cho mình vì anh em ruột nhưng ai cũng lo cuộc đời riêng của họ thôi.
Nguyễn Hoàng Trâm 23-10-2022 11:17:05
Hiện nay tôi cũng bị tình trạng như bạn, tất tần tật chuyện lớn chuyện nhỏ tôi đều phải ôm đồm hết, các chị em khác đều có tiền nhưng họ không chịu bỏ ra đồng nào khi có việc cần chi tiêu cho cái chung ví dụ như sửa nhà của cha mẹ, thuê người chăm sóc cha để có thể đi làm 1 mình tôi phải cán đáng hết, chưa kể, một cô em gái không chịu đi làm gì hết một tháng tui phải chuyển cho 10tr để lo cho con nó, nếu không nó sẽ bán nhà. Thà một tháng tôi mất cho nó 10tr chứ nó mà bán nhà rồi ăn hết tiền, xong kéo về nhà của ba mẹ tôi mà sống thì lại là đại họa cho tôi thêm vì lúc đó sự tốn kém không còn giới hạn nữa. Trong khi tôi còn 6 anh chị em khác, nhưng họ có gia đình rồi nên mặc kệ.
Nguyen huu duc 21-10-2022 20:38:50
Bạn ơi, tui còn độc thân nè
trương thị minh hường 21-10-2022 13:42:19
Qua câu chuyện của em ,tôi rất thông cảm và hiểu được,vì chính tôi cũng có hoàn cảnh tương tự. Thật ra cũng một phần do bản thân mình,sống tình cảm quá,cả nể quá.Mang tiếng là anh chị em ruột thịt đó nhưng họ sống ích kỷ,có thái độ ỷ lại. Thôi thì còn cha mẹ thì mình lo được gì thì lo cho cha mẹ thôi,cha mẹ mất rồi,lúc đó mà bạn không có khoản tiền phòng thân thì bạn sẽ hụt hẫng thật nhiều, anh chi còn chưa thương mình chứ đừng nói tới cháu!
Con ước một lần được cảm nhận sự công bằng, được bố mẹ nhìn nhận và yêu thương như những đứa con khác trong gia đình.
Người bi quan phàn nàn về cơn gió, người lạc quan chờ đợi nó đổi chiều, người thực tế điều chỉnh lại cánh buồm
Một người chưa từng biết thế nào là hạnh phúc, coi thường hạnh phúc...
Ngày tôi thông báo nghỉ việc, đồng nghiệp gặng hỏi lý do. Khi biết tôi về quê chăm sóc mẹ bị tai biến, ai nấy đều thương.
Chị Tâm nghĩ đến chuỗi ngày chăm cháu như một sự bắt buộc, tự dưng tâm tư nặng trĩu…
Thay vì im lặng và hờn dỗi, có lẽ các ông chồng nên học cách chia sẻ, bày tỏ cảm xúc.
Đổi từ trà nóng sang trà chanh ướp lạnh cũng có cái hay. Đâu phải cái gì mới mẻ cũng là sai trái, hư hỏng.
Thiền là khi tâm trí tĩnh lặng, loại bỏ những suy nghĩ lo toan, đưa bản thân trở về sự an định. Nhưng tôi lại thiền với cách không giống ai.
Anh nói 3 mẹ con đứng chờ, anh sẽ quay lại để cùng dọn đến nhà trọ, nhưng 10 qua năm anh bặt vô âm tín, hiện nguyên hình kẻ lừa đảo.
Nếu có ai hỏi điều gì gợi cho những người xa nhà nỗi nhớ quê hương nhiều nhất, tôi sẽ trả lời đó là hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng.
Ông bà nhạc rất mừng khi nhận sữa vợ chồng tôi tặng và đã uống hết mấy hộp trong vài tháng...
Những cuộc điện thoại của bố mẹ chất chứa bao lời than thở, trách móc vu vơ khiến lòng Tuấn quặn thắt.
Ở rể, hẳn là điều chẳng người đàn ông nào chọn lựa nếu không phải là hoàn cảnh đẩy đưa, tôi cũng vậy.
Tôi có thể “coi giò coi cẳng” để đánh giá về khoản giường chiếu của các vị hôn phu hay không?
Tôi là đứa con ngoài giá thú. Một bản hợp đồng đã ký giữa nội - ngoại tôi: mẹ tôi phải giao con ngay sau sinh và vĩnh viễn không nhìn con.
Dù còn thương Thành nhưng Ngân biết tình thương không đủ cứu anh khi anh không muốn tự cứu mình.
Amanda Nguyen không chỉ bay vào vũ trụ, cô còn là người sáng lập tổ chức Rise - tổ chức phi lợi nhuận bảo vệ những người bị tấn công tình dục.
Mẹ lại viết đơn ly hôn, rồi lại xé đi. Không biết bao nhiêu lần như thế....