PNO - Thật sự tôi không thể mở lời đề nghị cha chuyển ra khỏi nhà vì cha đang nghĩ sẽ sống với vợ chồng tôi khi về già.
Chia sẻ bài viết: |
kim nguyet 26-12-2023 15:50:46
cha ban that dang thuong chi mong o voi nguoi than tuoi gia ...neu muon o chua ....tui giup cho hay lien lac toi
M.Y 25-12-2023 12:46:37
Chuyện nan giải cho lương tâm người làm con, rất đồng cảm với bạn. Bạn có thể nào kiên nhẫn ngồi với mẹ ruột, và cả với chồng để hòa hoãn nhờ họ giúp tìm phương cách giúp cha một chốn dung thân tối thiểu, như tìm cho ông một phòng trọ, một công việc làm để kiếm sống ? Suy cho cùng, mẹ và chồng bạn đối với cha bạn chỉ là "người dưng", nên cha bạn do tính cách làm nên số phận khiến ông phải lao đao tuổi già, ảnh hưởng rất lớn tâm lý của bạn. Bạn nên nhỏ nhẹ, dịu dàng cầu mong họ giúp đỡ, không phải chỉ giúp cho ông, mà là đỡ cho bạn, là người con và vợ của họ, một sự day dứt nếu phải đẩy cha xa khỏi gia đình. Mong bạn giải quyết mọi chuyện ổn thỏa.
The 24-12-2023 10:43:37
Bỏ chồng ở với cha
Ngân 24-12-2023 03:44:03
Chồng bạn đúng, hãy để ba chuyển đi. Vì ba đã đánh mất lòng tự trọng của bố vợ, phản bội vợ con, trộm cắp tài sản,.. nói chung, ba mẹ ly hôn và tự giải quyết, bạn chỉ trợ cấp chút ít cho ba sau này. Chứ chồng bạn đã vị tha và tử tế trước rồi, tại ba bạn sai hết lần này đến lần khác, sao bắt chồng đổ vỏ hoài được. Ba ko tốt sẽ làm ảnh hưởng đến việc bạn dạy con cái sau này, chồng bạn đề phòng là đúng.
Chúng ta tìm kiếm ở bạn bè sự đồng cảm, sẻ chia và ủng hộ, nhưng những rạn nứt vô hình gieo vào lòng ta những hoài nghi.
Sau mỗi “giá như” là một bài học. Nhưng với tôi, bài học kiếm tiền chưa hẳn đã bằng bài học về mối quan hệ vợ chồng.
Gần cô, tôi học được nhiều bài học, nhất là chữ hiếu ở đời. Mỗi khi nhắc đến mẹ là đôi mắt cô ánh lên niềm hạnh phúc xen lẫn tự hào.
Không có ai phản bội. Chẳng có một sự kiện kinh khủng nào xảy ra. Chỉ là những bất đồng nhỏ cứ chồng chất dần lên.
Cả xóm ai cũng biết anh Tuấn ngoại tình, chị Mai đứng giữa ranh giới ly hôn hoặc tha thứ. Cho đến ngày con gái hỏi chị Mai một câu hồn nhiên.
Với thế hệ chúng tôi, niềm vui lớn nhất là được thấy ba mẹ bình an chứ không phải của cải ông bà để lại.
Nhà chồng nghĩ tôi là tội đồ, chính tôi cũng nghĩ mình là phụ nữ kém cỏi. Làm sao tôi có thể sống bình yên?
Mỗi khi đặt chân về nhà, tôi phải đối diện với hàng chục câu hỏi cùng nội dung: “Khi nào lấy chồng?’’.
Có những áp lực khiến cha mẹ đôi khi cực đoan, vô tình dồn con cái vào đường cùng.
Chồng cờ bạc, nợ nần, tôi cũng dần quen với sự dối trá vòng vo của anh. Chủ động ra tòa, tôi chấp nhận trắng tay, đổi lấy bình yên.
Tôi không hiểu sao em gái tôi luôn tỏ ra "trên cơ" và thích thể hiện với chị gái.
Tôi đâu có ngờ tới cái ngày mình phải từ bỏ cuộc sống lụa là gấm vóc để đi… rửa chén cho quán cơm.
Béo phì nhúng tay vào cả 2 thiên chức làm chồng và làm cha của các ông...
Đàn bà độc lập, mạnh mẽ đến đâu cũng khó tránh khỏi cảm giác yếu mềm khi một mình sải bước giữa những sân bay rộng lớn.
Ai đó nói rằng, chỉ khi nào trải qua nỗi đau, ta mới thấu hiểu nỗi đau của người khác.
Nhiều người chỉ nhìn vào tiểu tiết mà quên đi những thứ quan trọng hơn, không nhìn thấy những nỗ lực của đối phương.
Hôn nhân đổ vỡ và stress sau sinh đẩy tôi đến với rượu, rồi sa vào cờ bạc. Nợ chồng nợ, số tiền tôi phải trả lên đến gần 500 triệu đồng.