Con cầu tự

01/03/2018 - 11:30

PNO - Chị mong ngóng con như nắng hạn chờ mưa. Đã 5 năm trời, anh chị cố gắng hết lần này đến lần khác. Chùa chiền nào anh chị cũng đi, thuốc nào chị cũng uống. Nhưng mãi mà con vẫn chưa xuất hiện.

Trước khi lấy nhau, chị từng nói với anh rằng chị rất yêu con nít và muốn sinh cho anh 3, 4 đứa con cho vui cửa vui nhà. Anh bảo sinh bao nhiêu cũng được, anh nuôi hết. Anh cũng thích con nít có kém gì chị đâu. Cháu của anh mà anh cưng như trứng, huống gì đó là con anh, là giọt máu của anh.

Họ cưới nhau, nhanh chóng về chung một nhà. Ngay đêm tân hôn, anh thủ thỉ với chị rằng sau hôm nay, nhất định họ sẽ có em bé. Chị nũng nịu, vùi mặt vào ngực anh xấu hổ, nói anh từ từ, để vững vàng kinh tế thêm một chút.

Một tháng, hai tháng rồi 7 tháng, chị vẫn chưa có tin vui. Nhà chồng chị chỉ có mình anh là con trai nên cũng sốt ruột. Họ mong có cháu nội lâu lắm rồi. Cháu ngoại thì đã có đủ đầy, giờ chỉ cần thêm đứa cháu nội là cả nhà đông đủ, hài hòa.

Chị bắt đầu lo lắng, anh thì vẫn thản nhiên. Anh nói cả hai đứa mình cùng cố gắng, nếu 1 năm mà mình chưa có dấu hiệu gì thì đi khám, đi kiểm tra. Chị gật đầu, lòng vẫn dấy lên cảm giác bất an.

Con cau tu
Cả anh và chị đều rất yêu con nít - Ảnh minh họa

Có lần bị trễ kinh, chị mừng lắm. Chị lên mạng, xem tất cả những dấu hiệu sớm nhất của bà bầu. Tối đó chị về nói với anh rằng chị vẫn chưa đến tháng. Anh vén áo chị, hít hà cái bụng thật lâu, nói rằng nếu có em bé, chị đừng làm việc nữa, việc nhà anh sẽ lo hết. Anh hôn bụng chị thật lâu, như là nựng một thứ gì đó quý báu vô cùng.

Thế mà sang ngày thứ ba, chị thấy máu dính ở dưới ga giường. Chị tới tháng, nỗi thất vọng trào dâng. Những nụ hôn của anh tối qua, những lúc anh vuốt ve bụng chị, ôm chị đi ngủ làm chị nhói lòng. Chị muốn nói với anh rằng chị đã quá hi vọng và rồi lại thất vọng. Chẳng có đứa bé nào đang thành hình trong bụng chị cả.

Thời hạn 1 năm mà họ đặt ra đã tới. Tháng cuối cùng, chị vẫn mong ngóng con xuất hiện. Chị sợ cảnh tới bệnh viện, chị sợ cảnh bác sĩ nói với chị rằng anh chị không thể có con, thế nên dù chỉ còn một chút hi vọng ở tháng cuối cùng, chị vẫn trông ngóng. Vậy mà kết quả vẫn là không.

Ngày họ vào bệnh viện, anh nắm chặt tay chị, hồi hộp chờ đợi. Lúc có kết quả, chị như ngã quỵ, chị bị hiếm muộn, còn anh bình thường. Trên đường về, anh chẳng dám nói gì với chị, chỉ nắm chặt tay an ủi. Chị tựa đầu vào cửa kính xe, thấy hàng cây chạy dọc hai bên đường, thấy đầu óc vẫn còn quay quay, choáng váng.

Họ bắt đầu điều trị hiếm muộn. Chị vào bệnh viện thường xuyên hơn. Họ vẫn giấu gia đình, giấu tất cả bạn bè, người thân. Ai có hỏi, anh chồng chị luôn cười trừ, nói rằng anh đang kế hoạch, đợi vững vàng chút rồi mới sinh con. Chị cảm thấy biết ơn anh vô cùng, nỗi tủi thân cứ trào lên thì anh lại tìm cách nhấn chìm xuống.

Con cau tu
Tháng cuối cùng, chị vẫn mong ngóng con xuất hiện - Ảnh minh họa

Nhưng họ cũng chỉ giấu gia đình, họ hàng được một, hai năm mà thôi. Qua tới năm thứ ba, bố mẹ chồng chị nói thẳng rằng họ muốn anh chị sinh em bé cho họ an tâm. Chị chực trào nước mắt. Đó là lần đầu tiên anh chị thú nhận với bố mẹ trong ánh nhìn ngỡ ngàng của họ.

Mỗi lần tết nhất, sum họp, chị rất sợ câu hỏi “bao giờ đẻ” của bạn bè, người quen. Đó là câu hỏi làm chị mệt mỏi nhất, tổn thương nhất và cũng sợ hãi nhất. Người hỏi tất nhiên không biết ẩn khuất đằng sau. Có người còn nói: “Không đẻ sớm đi, sau này muốn đẻ cũng khó”. Chị im lặng, nuốt nước mắt ngược lại vào trong.

Đến năm thứ 4, chị đã quá mệt mỏi. Chị khao khát biết bao tiếng cười, tiếng khóc trẻ thơ. Chị khao khát biết bao được làm mẹ, được chăm bẵm, thương yêu. Có lần chị chán đời quá, đi uống thật say rồi tối mịt mới về nhà. Chị gục đầu vào vai anh khóc, nói câu nói đau lòng nhất: “Anh hãy tìm cho mình một người vợ mới nghen”.

Hôm đó anh cũng khóc, anh trách chị không kiên trì, anh trách chị chưa cố gắng hết sức. trách vậy chứ cuối cùng anh vẫn ôm chị vào lòng mà ủ ấm, mà vỗ về. Họ lại tiếp tục điều trị.

Tới khoảng giữa năm thứ 4, chị bắt đầu thử sức khắp nơi chứ không chỉ đi bệnh viện nữa. Ai mách thuốc nào hay hay chị cũng uống, chỗ nào trị hiếm muộn chị cũng đi. Tiền bạc đổ vào nhiều biết bao, chị cũng chẳng tiếc. Dần dần, chị bắt đầu tin vào chùa chiền. Cứ có dịp là chị đi chùa, đến bất kì chùa nào, chị cũng xin cho mình một đứa con. Chị quỳ mọp xuống, dùng tất cả lòng thành và sự tin tưởng của mình để mong được phù hộ độ trì.

Cả năm trời chị cứ kiên trì cả thuốc cả tâm linh như thế. Mỗi lần trễ kinh, chị lại mừng thầm, nhưng rồi lại nhanh chóng hụt hẫng. Que thử thai trong nhà chị lúc nào cũng có sẵn, nhưng chúng chưa bao giờ mang đến cho chị niềm vui.

Con cau tu
Chị tin, có một thế lực thần kì nào đó đã lắng nghe và giúp đỡ chị - Ảnh minh họa

Cho đến một ngày, chị thấy trong người mệt mỏi, ngày kinh tháng trước là ngày nào chị cũng chẳng còn nhớ nữa. Chị nghĩ có lẽ mình lại sắp tới tháng nên đau lưng, mệt và stress. Vậy mà 2, 3 ngày sau, chị vẫn chưa thấy kinh nguyệt. Tự nhiên chị lại hi vọng, lại khấp khởi mừng. Chị chẳng dám nói với anh, sợ lại như lần trước, sợ mừng rồi lại thất vọng. Chị lấy que thử, có hai vạch, một vạch vẫn còn mờ. Chị muốn la toáng lên. Ngay chiều hôm ấy chị ra bệnh viện thăm khám. Bác sĩ nói chị đã có thai, lúc ấy nước mắt chị rơi, chị chẳng thể nói gì, chẳng thể bấm điện thoại báo cho chồng nữa, tay chị cứ run run.

Tối hôm ấy cả anh và chị đều cảm thấy như mùa xuân đã tràn về mọi ngóc ngách trong căn nhà nhỏ. Anh điện thoại, thông báo hết với người thân. Anh bắt chị lên giường nằm, nắn bóp chân cho chị. 5 năm trời dài đằng đẵng, điều mà chị biết ơn nhất là anh đã không nản lòng khi luôn ở cạnh chị.

Chị cũng tin, có một thế lực thần kì nào đó đã lắng nghe và giúp đỡ chị, để chị có phép màu này. Người ta vẫn nói đứa con đi xin thánh thần chính là con cầu tự. Chị đã cầu thật nhiều, thật thành tâm và được đáp lại. Sau này, sinh con ra, chị sẽ đặt tên bé thật ý nghĩa, giờ thì chị lại hồi hộp từng ngày, để biết là con trai hay con gái, để biết là khi nào thì con sẽ chào đời.

Chị sẽ trân trọng hạnh phúc này, và nhất là chị và anh sẽ học làm bố, làm mẹ thật tốt. Họ đã mong ngóng quá lâu, đã chờ đợi quá lâu để được làm cha, làm mẹ rồi.

Bảo Trâm

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • “Người thứ ba”

    “Người thứ ba”

    20-12-2024 10:00

    Thế nhưng, cũng chính vì quá thân, cộng với suy nghĩ “thân thì không cần giữ kẽ”, chị thường xuyên làm chúng tôi khó xử.

  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.