Có những dòng sông chảy qua cõi người...

19/10/2017 - 06:00

PNO - Làm sao bây giờ? Nghe sao mà xót như vết thương hở trên tay bị chanh chà xát. Trái tim đàn bà sao mà ăm ắp một chữ tình.

1. Dì ngồi đối diện với tôi. Tuy đã ngoài 60, nhưng ẩn sâu trong những nếp nhăn trên khuôn mặt dì vẫn phảng phất dấu tích của một thời xuân sắc, đặc biệt là đôi mắt. Ánh mắt dì ướt đẫm xa xôi. Tôi đã từng băn khoăn hỏi mẹ, có phải ruột rà không mà mỗi lần bắt gặp ánh mắt dì, tôi nghe một niềm thương cảm không gọi được tên! Mẹ chỉ lắc đầu, thở nhẹ.

Co nhung dong song chay qua coi nguoi...

15 tuổi, dì mang thai rồi đám cưới chóng vánh - chỉ có bà ngoại và mấy người bà con. Ông ngoại tôi đắp chăn bệnh. Đám cưới không đón cô dâu qua cửa trước, không thắp hương trước bàn thờ tổ tiên nhà chồng.

Tôi hình dung ra cô con gái lạc vào nơi xa lạ - xa lạ từ góc nhà đến cái cách cầm đôi đũa ăn cơm. Tôi hình dung ra những cơn váng vất, buồn nôn đến như ngừng thở của người đàn bà nghén chửa khi chưa sống xong một thì con gái. Tôi hình dung những trống hoác mênh mang trong căn buồng sau chái bếp khi dượng tôi biền biệt... Dì tôi góa bụa khi chưa tròn 30 với bốn đứa con lít nhít.

Tôi đã từng thấy những người đàn bà bị cơn gió lạnh cuộc đời quật đến hao gầy xơ xác. Nhưng tôi cũng đã thấy những người đàn bà chẳng khác nào loài thạch thảo trên triền đá, xao xác run rẩy mà vẫn đẹp đến nao lòng.

Dì tôi là vậy. Một nách bốn đứa con, dì vẫn chinh phục được trái tim của chàng trai tân kém dì 5-6 tuổi. Biết bao lời ong tiếng ve, những ánh mắt khinh khi, ghê tởm của những người đàn bà trong xóm ném vào mẹ con dì. Rồi chú ấy đám cưới - một cô gái thanh tân trọn vẹn. Dì dọn về ở với ngoại, bắt đầu những chuyến buôn đường dài.

Dì mang về những chiếc cặp da thật đẹp, những chiếc áo mưa cánh dơi, bút máy Hero mà những năm 1980 là niềm ao ước của mọi đứa trẻ. Người ta luôn nhìn dì bằng một dấu hỏi, như những lúc dì ngồi trước thềm nhà hong tóc, chú chở vợ vụt qua cũng thành câu chuyện dấm dúi. Dì ngẩng đầu lên, nhìn tôi, ánh mắt xốn xang. Dì muốn tôi đưa dì vô Chợ Rẫy thăm chú. Nghe đâu bệnh viện trả chú về nay mai.

Co nhung dong song chay qua coi nguoi...
Ảnh minh họa

2. Chị có giọng cười giòn như bánh tráng vỡ. Tôi thường liên tưởng như vậy, khi thi thoảng nói chuyện qua điện thoại hay có dịp trao đổi đôi điều. Là đồng nghiệp, những gì tôi biết về chị cũng như tất cả mọi người biết: chồng chị thành đạt, căn biệt thự khá đẹp, cậu con trai giống anh như đúc và những chuyến du lịch ở Bhutan, Melbourne, Seoul...

Chị nằm thiêm thiếp, yếu ớt nhờ tôi kéo tấm rèm màu nude sang trọng. Cho đến lúc buông bàn tay dài lạnh ngắt của chị, trên con đường về se lạnh sau cơn mưa, tôi vẫn chưa sắp xếp được những gì chị trải lòng. Yêu nhau gần 10 năm, từ hồi lớp 11. “Chị làm sao có con khi đã phá thai ba lần hả em?”. Con của anh và người khác. Chị đã nuôi con 10 năm, khi con vừa lọt lòng. Giờ mẹ thằng bé về đòi con, anh bảo chị trả con lại cho người ta. Chị đau mỗi ngày khi nhìn thằng bé, nhưng đã vì anh mà nuôi con, vì anh mà học yêu thương con. “Làm sao bây giờ hả em?”.

Co nhung dong song chay qua coi nguoi...
Ảnh minh họa

3. Cô bé học sinh nằm rúm ró trong bộ đồ bệnh nhân màu xanh biển nhợt nhạt vì đã cũ. Suốt một năm học, không biết bao lần tôi rơi nước mắt khi hình dung cảnh cô bé mới học lớp 5, vừa coi hai đứa em vừa nấu ăn; vừa dọn dẹp nhà cửa, vừa chăm sóc người mẹ không còn minh mẫn do tai nạn giao thông. 40 tuổi, có chồng bên cạnh, vậy mà, không ít lần bế con sốt hầm hập tôi nghe mình như chiếc khăn bị vắt hết nước.

40 tuổi, có cha mẹ, chị em bên cạnh, không ít lần tôi ngồi bẹp nơi góc phòng mà bất lực, đau đớn với những ẩm ương của cậu con trai mới lớn. Cái gì đã giúp cô học trò nhỏ của tôi đi qua từng ấy ngày tháng nặng nề? Người ta nói về nghị lực. Người ta nói về những hoàn cảnh để toi luyện. Người ta nói về vực sâu hun hút, gió bão bời bời để có một đại bàng tung cánh. Tôi không biết. Tôi chỉ thấy mình bước đi không nổi trước ánh mắt như đi lạc của cô bé học sinh ngồi trong góc bàn cuối ba năm trước.

Tôi thấy ở em, bên ngoài là một tảng đá, đằng sau là một hố sâu trống hoác đến đáng ngại. Tôi thấp thỏm khi em khoe với tôi về thứ tình cảm mới mẻ chưa từng gặp, chưa từng có trong đời... “Người ta đi du học cô ơi. Người ta không nói chia tay đâu cô. Chỉ là mọi thứ từ từ không còn nữa, từ từ rời khỏi con. Con không biết làm sao giữ lại, cũng như con không biết làm sao giữ mẹ lại hồi năm mẹ rời bỏ tụi con. Con làm sao bây giờ hả cô?”.

Làm sao bây giờ? Nghe sao mà xót như vết thương hở trên tay bị chanh chà xát. Trái tim đàn bà sao mà ăm ắp một chữ tình. Tôi chợt nghĩ đến những dòng sông không bao giờ cạn, đến những lăn tăn sóng nhỏ, những ồn ào sóng lớn hay im lặng như tờ thì lòng sông vẫn sâu thăm thẳm. Những thẳm sâu yêu thương của đàn bà cho tôi nghĩ đến những dòng sông chảy qua cõi người: lặng lẽ, hun hút, nao lòng và đẹp đẽ. 

Triệu Vẽ

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • “Người thứ ba”

    “Người thứ ba”

    20-12-2024 10:00

    Thế nhưng, cũng chính vì quá thân, cộng với suy nghĩ “thân thì không cần giữ kẽ”, chị thường xuyên làm chúng tôi khó xử.

  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.