Có ngọn lửa được truyền qua bao thế hệ

01/02/2022 - 06:16

PNO - Ngọn lửa bếp là linh hồn của mỗi mái nhà, mỗi vùng đất… Và hình ảnh người mẹ, người vợ cũng vì thế trở thành linh hồn của mỗi gia đình, người tạo nên sự ấm áp của tổ ấm.

Một buổi sáng, khi tỉnh giấc, tôi nghe tiếng mỡ sôi xèo xèo và mùi hành phi thơm ngào ngạt bay vào tận phòng ngủ. Một cảm giác ấm áp và hạnh phúc kỳ lạ, như từ ngàn xưa dội về. Cảm giác lâng lâng khó tả khi nghe âm thanh, mùi vị từ bếp núc. Gắn với mùi vị đó là hình ảnh mẹ tôi - người luôn dậy sớm chế biến đồ ăn sáng cho cả nhà - thấp thoáng dưới gian bếp đầu hồi. 

Dù là chái bếp đầu hồi thuở xa xưa hay khu bếp hiện đại ngày nay, tôi tin nó vẫn giữ vai trò là trung tâm của tổ ấm (Ảnh: Shutterstock
Dù là chái bếp đầu hồi thuở xa xưa hay khu bếp hiện đại ngày nay, nó vẫn giữ vai trò là trung tâm của tổ ấm (Ảnh: Shutterstock)

Món ăn sáng thường rất đơn giản, thuở bao cấp, thường là cơm nguội rang (chiên) lại hoặc canh cà chua hành mỡ với mì sợi chần (trụng) nước sôi. Mì sợi thời ấy dùng để độn cơm, được chế tác bởi các xưởng mì gia công của tư nhân, tôi còn nhớ, nó khá hôi và trộn nhiều bột nở, trước khi ăn phải chần kỹ, rồi chan nước dùng. Chỉ có hành mỡ cà chua bột ngọt nhưng ăn rất ngon. Thời đó ăn gì cũng ngon.

Sau khi chế biến xong món ăn, mẹ tôi sẽ gọi: “Bố nó với mấy đứa dậy chưa, chuẩn bị ăn sáng còn đi học”. Và mấy bố con tôi sẽ ào ra bể nước, đánh răng rửa mặt, rồi cả nhà xúm xít ăn sáng để sau đó bố mẹ tôi đi làm, còn chúng tôi đi học.
Lúc này, mùi thơm bếp núc đánh thức ký ức của tôi, từ khu bếp hiện đại trị giá ngót 50 triệu đồng, trong căn hộ chung cư cũng hiện đại và ở đó không phải mẹ tôi mà là vợ tôi. Khu bếp sang trọng, đắt tiền nhưng hầu như quanh năm nguội lạnh, bỗng hôm nay bừng lên cái cảm giác ấm áp, nồng nàn của quá khứ thời xa vắng…

Dù là chái bếp đầu hồi thuở xa xưa hay khu bếp hiện đại ngày nay, tôi tin nó vẫn giữ vai trò là trung tâm của tổ ấm theo mọi nghĩa. Bếp phải nóng mới ấm và cái sự ấm áp đó lan tỏa như mối dây liên kết tinh thần của các thành viên trong 
gia đình.

Ai cũng đầy ắp những kỷ niệm rưng rưng với bếp gia đình (Ảnh minh họa)
Ai cũng đầy ắp những kỷ niệm rưng rưng với bếp gia đình (Ảnh minh họa)


***
Triết gia hiện đại nổi tiếng người Đức - Martin Heidegger - đã viết trong tác phẩm nào đó của ông rằng, “Tồn tại là mở ra cõi sống”, rằng khác với các sự vật tồn tại khác như cỏ cây hoa lá hay động vật nói chung, chúng chỉ tồn tại thuần túy, có đó mà thôi, riêng “tồn tại người” là “mở ra cõi sống”, nghĩa là người xuất hiện cùng lúc với sự hoạt động để tạo ra thế giới của mình. Thế giới ấy bao gồm thế giới vật chất và tinh thần.

Tôi tin rằng, việc đầu tiên con người làm để tạo ra thế giới của mình là ngôi nhà và trung tâm của ngôi nhà, dù có thể nó chiếm phần rất bé, là khu bếp. Chính khu bếp sẽ duy trì cuộc sống của các thành viên trong nhà và khu bếp cũng tạo ra thế giới tinh thần, thế giới tâm linh của cả gia đình.

Ta không thể hình dung bầy người nguyên thủy sinh hoạt ra sao, liên kết với nhau thế nào, bàn cách đi săn, hái lượm và thậm chí sáng tạo nên nghệ thuật nguyên thủy… của họ kiểu gì nếu họ không quây quần bên bếp lửa mỗi tối, trong hang. Ở đó, bên đống lửa xua đi bóng tối và bầy thú dữ, họ nướng thức ăn, chia khẩu phần, rồi bàn bạc kế hoạch săn bắt ngày mai, rồi cao hứng lên họ sẽ nhảy múa, ca hát và trao nhau sự yêu đương… Tất tần tật tạo nên “cõi sống” của họ đều bắt đầu từ đống lửa, là khu bếp đầu tiên của loài người.

Chính từ bếp lửa, con người liên kết với nhau theo từng gia đình, từng bộ tộc và bộ lạc rồi mở rộng thành dân tộc, thành quốc gia. Tình cảm sinh ra và nối kết từ đó và cũng từ đó xuất hiện những cảm xúc thiêng liêng, vượt lên mặt đất, hướng tới thần linh. Những thần bếp, thần lửa... trong các câu chuyện thần thoại cổ xưa của nhiều dân tộc trên trái đất đều là những vị thần quyền năng, duy trì sự tồn tại của bộ tộc, của giống nòi…

Nếu không có bếp lửa toả hạnh phúc ấm nồng, nhà có còn là nhà? (Ảnh minh họa)
Nếu không có bếp lửa toả hạnh phúc ấm nồng, nhà có còn là nhà? (Ảnh minh họa)

***
Thời hiện đại, khi thành thị còn chưa phát triển, hình ảnh tượng trưng cho cảnh làng quê, hình ảnh đẹp luôn được nhắc đi nhắc lại trong nghệ thuật thi ca và văn học, trong hội họa và nhiếp ảnh, chính là hình ảnh “khói lam chiều”, khói bếp. Khói bếp đã làm nên vẻ đẹp của làng quê.

Cứ tưởng tượng người viễn khách nửa đời bôn tẩu giang hồ, một chiều về lại quê xưa, từ xa nhìn những mái nhà nơi xóm làng thân yêu nguội lạnh không một vệt khói, người đó sẽ cảm thấy gì? Một cảm giác sợ hãi sẽ bùng lên. Phải chăng có điều gì đã xảy ra khiến cả vùng quê lặng ngắt? Nhất định phải có “khói lam chiều” bảng lảng mới gợi nên sức sống quê hương. Nó không chỉ là hình ảnh, nó là linh hồn của một vùng đất. Nó là ngọn lửa của sức sống.

Căn bếp nơi làng quê của mỗi chúng ta luôn có ngọn lửa như vậy được truyền qua bao thế hệ. Ngọn lửa âm ỉ cháy suốt đêm dài với gộc củi, đống vỏ trấu. Và mỗi sáng mai, khi ngọn lửa ấy được mẹ thổi bùng lên, một làn khói xanh mờ hiện rõ, lọc qua tia nắng lọt từ kẽ liếp, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Cái ngọn khói ấy, bình thường ta khó mà cảm nhận được. Ta đã quen, thờ ơ với nó. Chỉ khi nào đi xa, càng xa thì nó càng hiện lên rõ nét trong tâm trí khiến ta khắc khoải, bồn chồn. Thế là làng quê với căn nhà cha mẹ ta từng lớn lên lại hiển hiện với bao ánh mắt, nụ cười, bao buồn vui lẫn lộn...

Ngọn lửa bếp là linh hồn của mỗi mái nhà, mỗi vùng đất…

Và hình ảnh người mẹ, người vợ cũng vì thế trở thành linh hồn của mỗi gia đình, người tạo nên sự ấm áp của tổ ấm.

Đời sống đô thị hiện đại đã khiến khói bếp chỉ còn trong tiềm thức và dường như nhiều tổ ấm hiện đại cũng không còn là tổ ấm nữa. Xã hội càng văn minh, con người càng trở nên xa cách. Ngay cả những mối dây thiêng liêng ràng buộc gia đình cũng trở nên lỏng lẻo. Người ta dễ kết hôn, ly hôn, lại dễ kết hôn, rồi lại dễ ly hôn…

Dịch COVID-19 đã cho chúng ta những bài học bất ngờ (Ảnh minh họa)
Dịch COVID-19 đã cho chúng ta những bài học bất ngờ (Ảnh minh họa)


***
Trở lại buổi sáng tôi bừng tỉnh với ký ức nồng nàn bếp núc. 

Tôi nhảy bổ khỏi giường, lao vào bếp. Lúc ấy, vợ tôi vẫn mặc đồ ngủ, đang phi hành, xào cà chua nhằm thiết kế món gì đó để cả nhà ăn sáng. Tôi chợt thấy nàng đẹp và đáng yêu đến kỳ lạ. Tôi hỏi, sao không ra quán ăn. Vợ tôi bảo, đang dịch giã, anh quên à?

Tôi giật mình, dịch COVID-19 đang trong giai đoạn căng thẳng thế mà sao tôi lại quên khuấy đi mất. Phải chăng cái không khí ấm áp gia đình này, cái không khí mà cuộc sống hiện đại đã cuốn đi mất từ lâu, lúc này bỗng hiện ra, đã giúp tôi quên nỗi lo lắng của dịch bệnh, quên sự căng thẳng ngoài kia, quên cả những hiểm họa lây nhiễm đang rình rập? Nếu vậy, dịch COVID-19 cũng có vài mặt tích cực của nó và về khía cạnh này, tôi nên cám ơn con vi-rút SARS-CoV-2.

***
Dịch dù căng thẳng đến mấy, khốc liệt đến mấy, dù phải chịu đựng mất mát nặng nề đến mấy, rồi cũng sẽ qua. Tất cả chúng ta sẽ bắt đầu bước vào thời kỳ mới. Nhịp sống xưa sẽ quay lại, hối hả, nhộn nhịp và chúng ta sẽ lại đối diện với những lo toan mới, thách thức mới…

Và dịch giã cũng để lại cho ta bài học về giá trị cốt lõi, là điều làm nên tinh thần của chúng ta, cõi sống của chúng ta, giúp ta trở nên trường tồn và có sức mạnh vượt qua mọi thách thức.

Đó chính là truyền thống, là quá khứ, là một phần của trái tim chúng ta lúc này mà chúng ta không thể để mất. 

Biên kịch Đỗ Trí Hùng

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.