Cô gái chạy dưới hàng cây hoa vàng

28/05/2020 - 17:41

PNO - Giữa người với người, tưởng là không có ranh giới gì đâu, vậy mà có đó, rành rạnh.

Đó là những buổi sáng, bất kể sương mù giăng ngang thành phố, bất kể cảnh báo ô nhiễm không khí vượt mức báo động cho lá phổi mỏng manh của con người, thức dậy, rời khỏi giường, đến đường chạy, đã trở thành thói quen của cô.

Trước đây, nơi căn hộ tầng thấp của mình, cô có thể quét mắt nhìn ra xa thành phố. Giờ xung quanh đã mọc lên rất nhiều block nhà cao gấp 3, gấp 5, gấp 10 lần chỗ cô ở. Nhiều đám cây cổ thụ xung quanh bị hạ xuống, nhường cho những đại công trình. Có hôm, nằm trên gác mái nhà mình, cô nghe rõ tiếng cưa máy chạm sâu vào thân cây, rõ từng nhịp ngã của chúng.

Cũng những ngày ấy, có bầy ong mật bay lạc, lên làm tổ bấu víu trên sào phơi quần áo nơi ban-công nhà cô. Tiếng rì rì của đám ong nghe yếu ớt và hoang mang. Hoặc do tâm trạng của cô lúc đó, đầy cảm giác mất mát. Biết ngày mai nhìn từ nơi mình ở, những tán cây xanh đã được thay thế bằng những mái tôn che tạm. Đêm đêm, tiếng xe tải, tiếng sắt thép quẳng xuống loảng xoảng, dội vào giấc ngủ nhọc nhằn.

Nơi này người ta trồng hẳn một hàng huỳnh liên. Loại cây bông chùm vàng hình chuông này rất phổ biến. Vô tình, hàng huỳnh liên nằm giữa con đường lại như phân chia ranh giới. Bên kia, là block nhà mới, đang xây dựng nham nhở. Bên này là cái khu nhà cũ thấp tè nơi cô ở.

Có hôm, cô thấy Facebook mình hiện lên một group ghi: “Cư dân 101” - tên của khu nhà mới. Cụm từ đó khiến cô tò mò nên vào group xem thử, thấy dòng giới thiệu: “Thông tin và hình ảnh từ cư dân sống ở đây”.

Làm gì đã có cư dân nào sống thật sự ở đây? Nơi này vẫn đang xây dựng. Nhưng như trong câu chuyện của những người già đi bộ mà cô nghe loáng thoáng mỗi sáng rằng, hàng ngàn căn hộ “trong mơ” đã trao tay hết rồi, ngay cả khi nơi này chưa xây xong.

Người ta chụp nghiêng góc nắng, xiên từ hàng huỳnh liên, một góc xiên từ cái công viên bé xíu nằm bên trái, thêm một vài dòng giới thiệu theo phong thủy, thoáng nắng, gió, cây xanh… để những người chưa tới đó, thấy tráng lệ và tiện nghi.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Người ta đã bỏ qua những phần xấu xí khác. Hoặc là những phần này, chỉ vì cô chạy bộ mỗi sáng, nên mới nhận ra. Như có hôm, cô chú ý một cái lỗ trống hoác giữa hàng huỳnh liên. Ai đó đã nhổ cây đi. Vài hôm sau nữa, lại một cây huỳnh liên khác biến mất nhường cho một lỗ đất sâu hoắm khác. Người ta có thể hồn nhiên trộm một cái cây đem về, chỉ để làm đẹp cho sân nhà mình? Và rồi, người ta trả lại nơi con đường vắng này những đống rác chù ụ. 

Vài ba hôm, lại thấy lù lù hiện ra từng đống nệm cũ, ghế sofa gãy. Khi đống này được dẹp đi, thì những bịch vải vóc vụn, hộp gốm bể, tủ giường, bồn cầu… xếp chất chồng. Thêm những bịch ni-lông, hộp xốp vướng vào hàng huỳnh liên, vướng theo chân lúc chạy ngang qua. Đâu đó, con người, vẫn đầy những toan tính.

Những căn hộ chọc trời cứ tiếp tục hiện ra và cây cối mất dần. Nhiều khi cô nghĩ, người ở tầng thứ 32, 45, 58, 69, 73… họ có cảm giác gì về cây cối hay về mây và trời không? Có lần, đứa cháu kể, nó lên tầng 36 ở một chung cư nọ để dự sinh nhật bạn. Tầng 36 đó, cũng có công viên, hồ bơi. Cô chỉ muốn hỏi nó, rằng chim chóc có bay lên tầng thứ 36 để ngụ ở cái công viên kia không? 

Và thằng nhỏ đã cười chảy cả nước mắt. Rằng, nó không hiểu vì sao, ở thời đại này, nó vẫn có một người cô lạc hậu, bởi vì, công viên tầng thứ 36, chỉ có đời sống của tuổi trẻ, của những quán bar, âm nhạc và tất nhiên, có nhiều cây cảnh vẽ. 

Có những ngày mưa, từ căn hộ cũ thấp tè nhà mình, cô nhìn xuyên từ cửa sổ ra con đường, thấy hàng huỳnh liên nghiêng ngả. Chỉ mai mốt đây thôi, nơi này sẽ đầy ắp người. Chắc sẽ không còn ai tự tiện nhổ trộm cây và đêm đêm đem rác nhà mình ra quăng lên nó nữa. Nhưng không biết đến lúc đó, cô có còn chạy nữa không. Hay những sớm mai thức dậy, tự nhiên thấy sợ người. Kiểu giống như sợ phải ập vào đời, gặp toàn người là người, với đầy đủ những thương tích va chạm không đâu.

Hàng huỳnh liên chia rõ ràng ranh giới bên này với bên kia. Thật ra thì, đó không phải là nhiệm vụ của hàng cây, khi được trồng lên nơi này. Nhưng, như giữa người với người, tưởng là không có ranh giới gì đâu, vậy mà có đó, rành rạnh. 

Minh Phúc

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.