PNO - Bà thầm khao khát một điều không tưởng. Đó là đại gia đình đoàn tụ như xưa, con cháu dọn về căn biệt thự này ở chung với bà.
Chia sẻ bài viết: |
Hữu Châu 02-11-2024 01:38:41
Người giàu cũng khóc
Hương Mùa 28-09-2024 11:02:30
Đọc bài mấy lần mà lần nào tôi cũng rơi nước mắt. Thương bà và thương cha mẹ mình.
Kim Anh 22-09-2024 17:58:45
Để có mặt cho nhau và vì nhau thật khó biết bao.
Con cái dù yêu cha mẹ nhưng nó chưa già nên chưa hiểu nỗi cô đơn của người già.
Ai rồi cũng sẽ già đi và phải đối diện với nỗi cô đơn này…
Khi còn có thể, hãy có mặt cho cha mẹ và vì cha mẹ.
Trí Nguyễn 20-09-2024 21:35:51
Ngoài kia còn bao nhiêu nữa những bà mẹ như trong bài viết này. Nhiều lắm. Cám ơn tác giả đã kể một câu chuyện thật gây ra những xót xa, trăn trở về thực trạng thường thấy này. Đọc bài này xong làm lòng tôi trĩu nặng, tôi chợt nhớ tới mẹ mình.
benben 19-09-2024 23:08:46
Mẹ tôi mất khi tôi chín tuổi, tôi sống với các anh trai cho đến khi lập gia đình, tôi trở thành mẹ của những đứa con, thật thương cảnh đời của người mẹ trong bài viết vì trong tôi không bao giờ nguôi ao ước phải chi tôi còn mẹ, để được mẹ yêu thương, để được kể với mẹ những điều không thể kể với ai, để được làm gì đó mẹ vui, nhưng chỉ là ước ao. MẸ! một từ chứa đựng TÌNH YÊU THƯƠNG, HY SINH, THẬT THIÊNG LIÊNG❤️
Trả lời 51 thích 2 không thích
Hoàng Gia
Mình đang muốn về quê để chăm cha già đây dù cha ở với anh Hai cũng tốt. Về quê bắt đầu lại mọi thứ, chỗ ở có sẵn nhưng bà xã không chịu. Mình cũng chăm cha được mấy năm trong đó có những năm dịch COVID-19.
Anh con trai trong bài sao không về ở với mẹ vậy. Chịu khó đi làm xa bằng ô tô thì đâu có gì khó khăn.
Tôi có thể “coi giò coi cẳng” để đánh giá về khoản giường chiếu của các vị hôn phu hay không?
Tôi là đứa con ngoài giá thú. Một bản hợp đồng đã ký giữa nội - ngoại tôi: mẹ tôi phải giao con ngay sau sinh và vĩnh viễn không nhìn con.
Dù còn thương Thành nhưng Ngân biết tình thương không đủ cứu anh khi anh không muốn tự cứu mình.
Amanda Nguyen không chỉ bay vào vũ trụ, cô còn là người sáng lập tổ chức Rise - tổ chức phi lợi nhuận bảo vệ những người bị tấn công tình dục.
Mẹ lại viết đơn ly hôn, rồi lại xé đi. Không biết bao nhiêu lần như thế....
Để sống tiếp bình thường như hôm nay, bà Kim Phụng đã trải qua những ngày “chết lên, chết xuống” vì nỗi đau mất con.
Tình yêu quan trọng, nhưng hôn nhân không chỉ là chuyện của 2 người. Nó còn là sự hòa hợp giữa 2 gia đình, 2 lối sống, và 2 hệ giá trị.
Tôi cũng từng đứng ở ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết...
Đôi khi nhìn chồng thao thao bất tuyệt, chị Hồng nhận ra, anh trở nên như ngày hôm nay là do chị.
Cả nhà tôi giục Hùng: "Làm đám cưới ngay đi, chứ kiếm đâu ra cô gái đẹp người lại đẹp nết như thế!".
Theo lời anh kể thì anh và chị không hạnh phúc từ rất lâu rồi, chỉ bởi tính ghen tuông đến vô lý của chị.
Khi rượu vào, anh mất kiểm soát, đập phá đồ đạc, mắng chửi vợ con, "tác động vật lý" vào tôi...
Anh kết luận, tôi đúng hết, nhưng liệu tôi có hạnh phúc khi sống như vậy không?
Chỉ vì sự thiếu khéo léo trong điều chỉnh cảm xúc cá nhân của tôi, vợ chồng tôi đã bỏ mất những năm đầu mật ngọt của đời sống hôn nhân.
Chồng nhậu say, xách dao rượt chém tôi và con trai. Hàng xóm thương tình, mở cửa cho 2 mẹ con lánh nạn. Mỗi lần đánh xong, chồng xin lỗi, hứa hẹn...
Tôi thấm thía lời thầy cô năm xưa: Tìm một tình bạn không dễ đâu…
Việc các cặp đôi gặp khó khi mở “bàn tròn” ngoài khuê phòng không hiếm. Tại sao như vậy?
Tôi không phó mặc cuộc đời mình hay tin tưởng mù quáng vào "quân bài" mịt mù cuối canh bạc.