PNO - Tôi quyết định đi thêm bước nữa vì thấy anh thương yêu mẹ con tôi thật lòng. Nhưng khi có chút tài sản, thái độ chồng đã thay đổi...
Chia sẻ bài viết: |
Nguyễn Thị Duyên 24-05-2020 10:53:29
Đây là người đàn ông không ra gì, vô cùng ích kỷ. Không có gì phải nuối tiếc cả. Thật tội nghiệp cho đứa trẻ vì nó thật ngây thơ và vô tội.
minh minh 24-05-2020 10:41:14
Suy cho cùng lỗi là do bạn, thà bồ bịch xong ai về nhà nấy. Con anh anh nuôi, con tôi tôi nuôi. Thích thì tiếp tục. Vừa thoải mái, lại không lo về kinh tế, trách nhiệm với đứa bé chung đó. Đã qua 1 lần đò còn chưa sáng mắt ra. Giờ cứ chia tay. Yêu cầu cha nó phụ tiền nuôi con chung là xong.
Bình 23-05-2020 14:20:58
Tại sao các bạn cứ đem con nhỏ ra để làm lý do thế nhỉ ??? Trong lúc đứa con đang bị sự ghẻ lạnh, đòn roi thì ko để ý tới.
Quá mệt mỏi khi phải phục vụ nhà chồng, tôi quyết định ra ngoài thuê trọ.
Đứa trẻ Linh giữ lại là điểm tựa cuộc đời cô trong những tháng ngày chông chênh nhất.
Ở đời, đa phần, người ta chỉ trưởng thành và trở nên rực rỡ khi qua trải nghiệm...
Tôi tự nhắc mình trong năm mới cần buông bỏ những thứ không cần thiết, để cơ thể và tinh thần nhẹ nhàng, tươi tắn...
Người ta nhắc nhau sống chậm lại, suy nghĩ tích cực, quan tâm đến những người xung quanh và động viên nhau không ngừng cố gắng.
Hãy thử một lần sống chậm lại, để lắng nghe tiếng nói của trái tim, để cảm nhận vẻ đẹp của cuộc sống đang hiện hữu xung quanh.
Chỉ vì nghĩ cho anh trai, muốn tốt cho anh trai mà giờ thành kẻ “làm phiền cuộc sống người khác”. Càng nghĩ, Hoa càng thấy ấm ức.
Vợ chồng là nghĩa trăm năm, đâu phải cứ mệt là buông. Muốn buông tay dễ lắm, đi cùng nhau đến trọn con đường mới khó.
Qua một năm gian nan, tôi lại nhận ra mình, một cái tôi luôn biết yêu bản thân, và càng yêu hơn những điều dịu dàng trong cuộc sống.
Mỗi ngày Chủ nhật trong năm tôi đều tất bật, còn hôm nay - ngày Chủ nhật cuối năm - tôi cho phép mình nghỉ ngơi.
Anh cúp máy mà lòng lẫn lộn đủ thứ cảm xúc khó tả. Năm nay, anh đã phải gồng rất nhiều để duy trì sự ổn định, không nỡ sa thải ai.
Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng chuyện mừng cưới em chồng từ ý nghĩa vui vẻ lại trở thành câu chuyện mà cả nhà chồng đem ra bàn tán, chê trách.
Tôi nhận ra rằng đôi khi cái vui, cái rộn ràng của tôi lại chẳng bằng cái rất bình thường của anh.
Anh chia tay cô vì mẹ anh không thích cô. Lý do không thích cũng rất chi là nhẹ nhàng: do ba mẹ cô không hạnh phúc.
Tôi đã từng khuyên chị, con cái lớn hết cả rồi, đã đến lúc sống cho bản thân, vì cuộc đời đâu có dài.
Để giảm bớt tiến tới dứt hẳn nỗi thẹn thùng này, bạn cần chữa chạy cùng lúc 2 mũi: ngoài giường và trên giường.
Việc gì cũng có giá, chịu đựng nhau cũng có giá của sự chịu đựng, mà tung hê cũng có cái giá của tung hê.
Anh hăng hái gắn camera, kết nối máy tính điện thoại rồi ở nhà làm việc từ xa để coi chừng má...