Chuyện chưa kể về tấm hình định giấu của nam bác sĩ và hát bài “Đà Nẵng ngày bão giông”

02/08/2020 - 11:44

PNO - "Này những chiến binh áo trắng anh hùng! Cả Đà Nẵng nghiêng mình mong ngóng. Ở trong kia tất cả sẽ yên bình. Ở ngoài này màu nắng sẽ lung linh...”, lời bài hát người vợ viết cho chồng nơi tuyến đầu khiến cộng đồng mạng rưng rưng.

Mấy ngày nay, cộng đồng mạng chia sẻ clip Đà Nẵng ngày bão giông do các bác sĩ Bệnh viện C Đà Nẵng ngẫu hứng thể hiện. Cách trình bày mộc mạc cùng ca từ giản dị gây xúc cảm mạnh mẽ trong những ngày cả nước đương đầu với dịch bệnh.

Bài hát có tiếng lòng của người vợ tiễn chồng xông pha vào trận chiến chống COVID-19 không biết khi nào trở lại, làm cay mắt bao người. Khi tìm hiểu về nguồn gốc bài hát, chúng tôi càng xúc động và thấy thú vị hơn khi biết ca khúc khởi nguồn từ tấm hình selfie của một bác sĩ tuyến đầu và vợ. Đó là bác sĩ Trịnh Minh Thế (Trưởng khoa Gây mê hồi sức, Bệnh viện C Đà Nẵng) cùng cô giáo Nguyễn Thị Ngọc Uyển - cũng là tác giả phần lời của bài hát.

Clip bác sĩ hát từ tâm dịch (do nhân vật cung cấp)

Sáng 24/7, sau cuộc gọi ngắn ngủi thông báo “bệnh viện được lệnh phong tỏa, anh và đồng nghiệp tình nguyện ở lại, má và em cùng các con bảo trọng, các con nhớ chăm bà nội”, chị Uyển đứng ngồi không yên.

Gói ghém một số vật dụng sinh hoạt cần thiết cho chồng, chị và anh có giây phút gặp nhau "anh đứng trong song sắt, em ở ngoài song sắt" bên cánh cổng trắng của bệnh viện. Nhìn gương mặt lo âu cố giấu sau nụ cười của vợ, anh Thế xót lòng. Chưa bao giờ chị ghé cơ quan anh mà vội vàng chóng vánh đến vậy.

Anh rút điện thoại ra lưu lại khoảnh khắc đặc biệt, rồi lặng nhìn bóng vợ khuất vào dòng người xe.

Tấm hình anh Thế định chờ ngày hết dịch mới đăng (Ảnh nhân vật cung cấp)
Tấm hình "gần nhau trong tấc gang mà biển trời cách mặt" anh Thế định chờ ngày hết dịch mới đăng Facebook (ảnh nhân vật cung cấp)

Vốn thích chụp ảnh cùng vợ và bạn bè rồi đăng lên Facebook, nhưng tấm ảnh chụp cùng vợ  được anh nhận xét: “bối cảnh hơi buồn, sợ tác động ngược”, nên anh định cất đi, đợi hết dịch “mới khoe kỷ niệm”.

Anh Thế không ngờ, “bức ảnh chỉ 2 người biết” đã tạo nên cảm xúc đặc biệt tới chị Uyển - cô giáo dạy Địa lý nhưng có tâm hồn nghệ sĩ, thích viết thơ văn của trường THPT Phan Châu Trinh, Đà Nẵng. Và cao trào là khi người bạn đồng môn của anh chị là nhạc sĩ Nguyễn Minh Châu từ Sài Gòn nhắn: "Uyển ơi, viết cho mình bài thơ về mùa COVID-19, để mình phổ nhạc".

Cảm xúc đầy trong lòng, cùng sự khích lệ của bạn, sáng 28/7, bài thơ Đà Nẵng ngày bão giông ra đời. Thời gian viết và chỉnh sửa bài vỏn vẹn trong 1 tiếng đồng hồ. Bản thân chị Uyển cũng bất ngờ với sự tuôn chảy của ý thơ. Chị nói vui: “Đã là gan ruột rút ra thì không có gì cản được”.

Gia đình của anh Thế (Ảnh nhân vật cung cấp)
Gia đình hạnh phúc của anh Thế và chị Uyển (Ảnh nhân vật cung cấp)

Viết xong, chị đưa bài thơ lên Facebook, mục đích chỉ để bạn bè đọc cho vui, nào ngờ “số phận của nó lại lan xa và nhanh đến vậy”. Nhạc sĩ Nguyễn Minh Châu nhanh chóng phổ nhạc rồi chuyển về cho tác giả thơ, rồi đến tay anh Thế và ca sĩ cây nhà lá vườn là bác sĩ Nguyễn Quý Thiện - khoa Nội tiêu hóa. Ca khúc đã vô tình chạm đến mọi người bằng sự dung dị, chân tình, vừa lãng mạn, vừa mạnh mẽ quyết tâm chống dịch.

Tinh thần vui vẻ lạc quan luôn hiện trên môi của mỗi thành viên trong gia đình(Ảnh nhân vật cung cấp)
Tinh thần vui vẻ lạc quan luôn hiện trên môi của mỗi thành viên trong gia đình (ảnh nhân vật cung cấp)

Bản thân bộ tứ: chị Uyển, anh Thế, anh Châu, anh Thiện cũng không ngờ clip về bài hát quay trong giờ nghỉ lại được cộng đồng yêu mến đến vậy.

“Đó là sự  khích lệ tinh thần với đội ngũ y bác sĩ chúng tôi trong trận chiến COVID-19, cũng là niềm an ủi, động viên vợ con của chúng tôi ở nhà. Trận chiến này còn cam go, nhưng tinh thần lạc quan là liệu pháp tốt cho hậu phương, giúp tiền tuyến thêm vững vàng”.

Dù vất vả hiểm nguy nhưng anh Thế và đồng nghiệp luôn giữ tinh thần lạc quan(Ảnh nhân vật cung cấp)
Dù vất vả hiểm nguy nhưng anh Thế và đồng nghiệp luôn giữ tinh thần lạc quan (ảnh nhân vật cung cấp)

Nói về vợ, anh Thế gói gọn trong một câu: "Chúng tôi tâm đầu ý hợp, có nhiều cái cùng". Anh chị học cùng, hoạt động đội đoàn từ thời cấp I, cấp II. Lên cấp III học chung trường, thời đại học cả 2 cùng ra Huế học, chỉ khác là chị Uyển học Đại học Sư phạm, còn anh Thế học y khoa.

“Biết là biết vậy, nhưng ra Huế mới có tình cảm với nhau, mình thương và nể anh là người thông minh biết vượt lên hoàn cảnh”, chị Uyển bùi ngùi. Anh Thế sinh ra đã không biết mặt cha. Cha anh là liệt sĩ trong kháng chiến chống Mỹ, mẹ anh là thương binh 1/4. Từ nhỏ anh được mẹ dạy sự ngay thẳng, thật thà, luôn vì người khác. Giờ đến lượt các con được anh truyền cảm hứng qua những lần cùng cha mẹ đi làm từ thiện.

“Tính tôi vốn bao đồng, được cái vợ con luôn tán thưởng, song hành”, anh Thế nói. Quỹ thiện nguyện mang tên “Dang tay” của anh khởi lập đã kêu gọi được bạn bè, đồng nghiệp và nhiều người hưởng ứng. Căn nhà tình nghĩa được dựng xây cho người nghèo, bát cháo sáng hàng ngày được chuyển đến tận tay bệnh nhân khiến họ ấm lòng, chia sẻ viện phí cho những bệnh nhân nghèo không có tiền đóng.

Đặc biệt, anh quan tâm đến các em học sinh, sinh viên nghèo học giỏi và kêu gọi bạn bè lập quỹ học bổng hàng năm cho ngôi trường cấp II, cấp III nơi anh từng học.

Nghiêm khắc nhưng hiền hậu, anh là thần tượng của cô gái lớn cùng cậu con thứ. Các bé đang nung nấu quyết tâm theo ngành y của cha. Yêu vợ theo cách riêng, anh ít bày tỏ qua lời nói, ngày lễ cũng chẳng tặng hoa, nhưng quà thì không bao giờ quên, chị nói rằng anh rất chú trọng sự chân tình, thực tế, chứ không thích hoa mỹ.

Anh luôn biết cách động viên mình và đồng nghiệp bằng những tấm hình vui vẻ(Ảnh nhân vật cung cấp)
Ông trưởng khoa luôn biết cách động viên mình và đồng nghiệp bằng những tấm hình vui vẻ (ảnh nhân vật cung cấp)

10 ngày đã trôi qua, đây là chuyến xa nhà dài ngày và đặc biệt nhất của anh Thế. Không còn ca kíp trực, công việc của anh cùng đồng nghiệp là những ngày và đêm tiếp nối. Áp lực chuyên môn không nhiều, nhưng áp lực về tinh thần không thể không có.

Tranh thủ những phút nghỉ ngơi, anh Thế lại đăng lên Facebook những dòng trạng thái, những hình ảnh tích cực để động viên các bác sĩ. Với các anh, động lực bây giờ là gia đình, niềm tin của bệnh nhân và sự chung tay của cộng đồng.

Kế hoạch cho một mùa hè sôi động cùng gia đình du lịch đã hoãn, ngày trở về bên vợ con cũng chưa thể hẹn, những khi mệt mỏi, anh Thế lại lẩm nhẩm những ca từ: “Này những chiến binh áo trắng anh hùng! Cả Đà Nẵng nghiêng mình mong ngóng. Ở trong kia tất cả sẽ yên bình. Ở ngoài này màu nắng sẽ lung linh...” 

                                                                                  Lâm Hoàng

 

Đà Nẵng ngày bão dông

Bỗng một ngày Đà Nẵng có bão dông!

Mấy chục triệu trái tim nghiêng về nơi ấy

Chợ Rẫy, Bạch Mai, bay vào không ngần ngại.

Cả nước một lòng chắc bão sẽ mau tan.

Có một chiều anh nói phải xa em

Mà chưa hẹn thời gian ngày trở lại

Cuộc chiến của đồng đội anh vẫn còn xa ngái

Em mỉm cười... nước mắt cất vào tim.

Đà Nẵng hôm nay bỗng im ắng lạ thường!

Những con đường thôi ngóng người qua lại

Đôi mắt trĩu buồn vương màu ái ngại

Sau cánh cổng viện kia... dông tố bão bùng.

Này những chiến binh áo trắng anh hùng!

Cả Đà Nẵng nghiêng mình mong ngóng

Ở trong kia tất cả sẽ yên bình

Ở ngoài này màu nắng sẽ lung linh...

(Thơ Nguyễn Thị Ngọc Uyển - Giáo viên Trường THPT Phan Châu Trinh)

 

 

Ý KIẾN BẠN ĐỌC(2)
 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • “Người thứ ba”

    “Người thứ ba”

    20-12-2024 10:00

    Thế nhưng, cũng chính vì quá thân, cộng với suy nghĩ “thân thì không cần giữ kẽ”, chị thường xuyên làm chúng tôi khó xử.

  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.