PNO - Chỉ khi có một không gian riêng thật sự thoải mái, người ta mới tái tạo được sức lao động, mới đủ khỏe mạnh và dẻo dai để sống và giúp đỡ người khác.
Chia sẻ bài viết: |
Châu Thành 17-11-2021 11:49:17
Là sinh viên thì đã đủ khôn lớn để bắt đầu cuộc sống tự lập, tổ chức cuộc sống, tổ chức không gian sống và sinh hoạt của bản thân rồi, cứ ôm ấp mãi sao được.
Hiển Thi 17-11-2021 11:44:14
Hạnh Dung nói đúng đấy, thay vì cho cháu ở chung nhà để trông chừng, vợ chồng bạn có thể giúp cháu thuê một chỗ ở tốt để tự tổ chức cuộc sống của mình, và dõi theo từ xa thôi.
Hiểu Nhiên 17-11-2021 09:57:30
Sao các cụ cứ thích gửi cháu/con vào nhà anh chị cô bác trên thành phố nhỉ? Cả người ở nhờ lẫn chủ nhà đều mệt đó. Mong các cụ thay đổi cách nghĩ!
Ha 16-11-2021 23:49:03
Tìm chỗ trọ tốt cho cháu, hỗ trợ tiền, thăm và giúp khi cháu cần. Tại sao không nên ở chung: về mình cần có không gian riêng nghỉ ngơi tái tạo năng lượng. Về cháu: học kỹ năng tự lập khu sống riêng. Nguyên tắc: giúp cháu tự lập, chứ không ôm không ủ cháu.
Huỳnh Hoa 16-11-2021 23:22:03
Chồng bạn chưa gì đã phán vợ ích kỷ rồi, nhưng nếu anh cũng chỉ nghĩ cho gia đình anh mà không màng đến cảm xúc của vợ thì liệu có phải là ích kỷ không?
Ái Như 16-11-2021 23:20:05
Thực ra ăn thì nhiều chứ ở có bao nhiêu đâu, bạn cứ xem cháu chồng như cháu bạn thì bạn sẽ chấp nhận được hết thôi.
Khi gặp khó khăn, nhiều bậc cha mẹ thường trách mắng con không phải vì không thương, mà vì họ không biết cách thể hiện sự lo lắng.
Tình cảm bền vững chỉ có thể xây dựng dựa trên nền tảng của sự thành thật và chung thủy.
Hãy nhắc anh vai trò của người cha, người đàn ông với cậu con trai đang tuổi lớn, tuổi tò mò...
Hãy để con có thời gian suy nghĩ. Có thể con sẽ tự nhận ra điều gì là tốt nhất cho mình.
Hiện tại, em nên cố gắng tập trung vào việc chăm sóc cha thay vì tìm cách thay đổi suy nghĩ của chị mình.
Sự dối trá đến từ cả hai phía sẽ làm mục ruỗng mối quan hệ, làm chính mình cảm thấy tồi tệ và mệt mỏi.
Học cách lắng nghe nhau, tiếp nhận quan điểm của nhau là điều hết sức quan trọng trong đời sống vợ chồng cũng như trong các mối quan hệ xã hội.
Kế sách cùng nhau bỏ đi biệt xứ của anh chàng kia không phải là giải pháp căn cơ.
Không sự thay đổi nào là dễ dàng và thích nghi ngay được nhưng nếu thấy thấy sự lựa chọn của mình là đúng đắn thì hãy quyết tâm.
Chồng nói em tự lo chi tiêu trong nhà còn anh lo "việc lớn" nhưng đã 3 năm mà em vẫn chưa thấy anh hoàn thành bất kỳ “việc lớn” nào.
Cháu có thể khóc, có thể đau lòng nhưng đừng để bản thân chìm đắm mãi trong cảm giác tuyệt vọng.
Anh chị vẫn có thể đến với nhau, chỉ cần anh kiên nhẫn từng bước.
Biết đâu khi nghe anh thanh minh, chị sẽ thương anh hơn vì hiểu anh phải vượt qua những khó khăn tâm lý nào để yêu thương và gắn bó với chị.
Em đã nói mình cần thời gian suy nghĩ, hãy bình tâm suy nghĩ về tình cảm và sự gắn bó của em với người ấy.
Vàng xuống vàng lên, đất xuống đất lên, chỉ một giá trị không bao giờ thay đổi là tình cảm: tình yêu, tình bạn, tình vợ chồng, gia đình...
Để chính mình được bình an và vui vẻ, em hãy suy xét kỹ mọi biểu hiện mà em nhìn thấy ở chồng và đồng nghiệp.
Đừng sợ hãi việc rời xa một người không yêu mình bởi đó không phải kết thúc, mà là khởi đầu của một điều tốt đẹp hơn.
Điều cần nhất lúc này là vợ chồng phải cùng đồng lòng, quan tâm để dạy con bởi cháu đang có xu hướng lệch lạc trong nhận thức và hành xử.