PNO - Anh vẫn về nhà đúng giờ, vẫn chơi vui vẻ với các con, chỉ có điều anh không hề có dấu hiệu “xuống nước”. Tôi sợ cảm giác chiến tranh lạnh này.
Chia sẻ bài viết: |
Dolphinnguyen 10-10-2023 11:05:20
Hỏi chồng con ai nuôi? Lâu nay bạn bỏ nhiều tiền nuôi con nên chồng không thấy áp lực kinh tế. Giờ bạn nói chồng muốn đi học gì đó thì tùy, nhưng tiền góp nuôi con chia đôi. Anh ta chỉ vì muốn đi học mà ngay cả lý hôn cũng nghĩ tới Vậy đến khi anh ta học xong chắc chắn là bỏ mẹ con bạn. Còn anh ta không muốn góp tiền nuôi con thì lý hôn. Viết giấy nói rõ không nuôi con, sao này đừng đòi hỏi con phải báo hiếu
YếnYến 07-10-2023 13:57:28
Nuôi ck ăn học, bằng nào cũng muốn lấy về chưng tủ kiếng việc làm vẫn vậy không khác gì trước, nản. Ck tui đó hàng ngày về ngắm mấy cái bằng rồi đổ thừa thời thế
L.M.Y 06-10-2023 15:48:20
Đúng rồi ! Vợ nên hạ bớt cái suy nghĩ nhỏ hẹp về tài chính đi. Chồng đã nói sẽ vừa làm vừa học, chi phí tự lo ? Vậy thì hy sinh một thời gian cho chồng phát triển. Dù sao, cũng chỉ là không dư dả để tích lũy đúng như vợ hoạch định thôi, chứ đâu đến nỗi túng thiếu, phải không ? Suy nghĩ thông thoáng một chút, đừng để mất hạnh phúc oan uổng
Huỳnh My 06-10-2023 09:30:04
Hahahahhahaa. Vui ghê ha. Lấy vợ đẻ con ra rồi cứ đòi đi học cho riêng mình, con cái sống sao không quan tâm.
Tôi mà như cô vợ này tôi li hôn luôn, vì tôi đã nuôi 2 con rồi không dư để nuôi thêm 1 ông chồng ăn học.
“Tùy em chứ, lỡ em hết tiền, lỡ không đúng, lỡ anh nói sai...", cứ như vậy, vợ trở thành người quyết định tất cả mọi việc.
Không tính vụ lợi, cách các cô các bà dùng ân ái để bày sắp bẫy rập với mục đích dễ chấp nhận, hay cả dễ thương, là vô cùng phong phú.
Phá sản, nghiện rượu, gia đình tan nát, ông Phong đã may mắn làm lại cuộc đời nhờ tình yêu thương của con gái.
Mẹ hỏi chị Hai có làm ăn gì không, mẹ cho tiền. Tôi mượn mẹ 50 triệu đồng, mẹ nói muốn làm ăn thì đi vay, ngân hàng thiếu gì tiền.
Không lẽ gần 30 năm ở cùng nhau, anh rể tôi không lần nào để chị có thể thực hiện một phép tính cộng?
Tôi nhận ra hôn nhân cũng cần “tinh gọn” mới có thể hạnh phúc trọn vẹn.
Nếu bị bệnh cứ than, nếu đau cứ khóc, nếu giận cứ nói. Sao phải cố gắng gồng lên làm chi?
Con người kỳ lạ lắm, khi lạc vào bước đường cùng, bản năng sinh tồn sẽ trỗi dậy để cứu lấy mình.
Việc hoạch định rõ ràng cho tuổi già giúp giảm thiểu những chuyện lủng củng đáng tiếc sau này.
Vàng lên trăm triệu đồng một lượng rồi, tiền đâu mà cưới vợ!
Những đứa con được cha mẹ trải sẵn thảm êm dưới chân, chưa từng bước đi trên sỏi đá, liệu có hạnh phúc như cha mẹ mong đợi?
Gia đình là bến đỗ bình yên nhưng cũng có khi là ngọn nguồn giông bão.
Nếu không có biến cố này, chắc hẳn, tôi vẫn mãi là người phụ nữ ít trải đời, xoay quanh cuộc sống nhỏ bé “trong ao hồ” của mình.
Trong cơn sốt vàng ấy, không ít người ôm hy vọng đổi đời, nhưng cũng có những câu chuyện dở khóc dở cười, thậm chí là bi kịch.
Ban đầu mọi người thấy chú Minh vắng mặt thì hỏi lý do, sau này ai cũng né tránh chủ đề nhạy cảm ấy.
Người ta thường nói sống với người già rất mệt và áp lực, tôi lại cảm thấy thật may mắn khi có mẹ chồng hiểu chuyện.
Gần 40 tuổi cô mới thấm thía cái giá của tự do và chập chững tìm lại chính mình.
Ba chồng từng phản đối cuộc hôn nhân của tôi. Ông sợ sự khác biệt vùng miền khiến chúng tôi khó hòa hợp.