PNO - Chính những người tự lập, tự mình vươn lên là những người hiểu rõ hơn ai hết giá trị của mỗi đồng tiền kiếm được, giá trị của những sự hỗ trợ đúng lúc, đúng thời điểm.
Chia sẻ bài viết: |
chinh 21-05-2022 13:47:10
Hoàn cảnh của bạn cũng gần giống với mình bây giờ. Lấy chồng đã hơn tám năm, nhưng lúc nào mình cũng mệt mỏi, bởi không phải mình chồng như vậy, mà ngay đến cả mẹ chồng mình cũng vậy. Khi nhà ngoại có gì cho cháu, cho con, là bà tỏ ra khó chịu, rồi chọc ngoáy chồng mình, không muốn chồng mình dính dáng đến nhà vợ. Mỗi lần nhà ông bà ngoại có việc xin đến nhà ông bà chơi còn khó. Mình cảm thấy mệt mỏi vô cùng!
Kim 13-05-2022 18:22:15
Theo tôi, bằng lời lẽ dịu dàng, và có cả yếu đuối như chị Hạnh Dung đã bày vẽ. Lựa những lúc thuận tiện, vui vẻ nhất em hãy nói chuyện một cách cụ thể với anh. Nếu không nhờ cậy, vay mượn tiền và sự giúp đỡ của ba má. Có nhiều người khổ đau trong hoàn cảnh này. Anh phải cực khổ lo toan, ba má buồn lo thương cháu ngoại thiếu thốn, con gái vất vả và đứa con rể quá tự trọng nên phải nhiều lo toan. Nhất là em hãy "đánh động" vào lòng thương con trẻ của anh ấy. Gợi mở cho anh thấy thời bây giờ, đa số trẻ con được ưu tiên, sung túc không chỉ tình cảm tinh thần mà cả vật chất. Mến chúc gia đình em luôn hạnh phúc, em được thoải mái nhiều hơn trong cuộc sống, cháu bé ngoan và mau lớn.
Nếu thật sự không muốn bị can thiệp vào cuộc sống của mình, thì em và chồng nên có kế hoạch mua nhà, thuê nhà... để có thể ra riêng.
Chị cần làm hậu phương của con, lắng nghe, ủng hộ con, bảo bọc các cháu, để vết thương từ vụ đổ vỡ này không làm con, cháu chị quá tổn thương.
Biết rằng chị thương, cưng chiều con trai, nhưng quan trọng nhất của tình yêu thương đó là thấy con ổn, con vui vẻ với cuộc sống mà con lựa chọn.
Anh tức giận với chị vì bị mất tiền, đó chỉ là một phần, phần lớn hơn cả là anh mất lòng tin vào chị.
Hãy động viên mình, coi người đã khuất như một người chị bất hạnh, sớm phải rời xa dương thế, xa những người thân.
Làm sao cho trẻ hiểu rằng: mẹ lấy chồng là mình có thêm người cha, chứ không phải mất đi người mẹ - là một điều hết sức khó khăn.
Sống chung hòa hợp là một nghệ thuật. Ai cũng có điểm mạnh, điểm yếu. Khi đã là người một nhà thì cần thông cảm, chia sẻ để mọi thứ tốt lên.
Có những cuộc tình kéo dài nhiều năm trời nhưng kết thúc cũng vì việc không chấp nhận được thói quen sống của nhau.
Hãy nhận thức rõ rằng thú nhận là một bước đi hết sức can đảm và mạnh mẽ, để chính mình có thể chấp nhận mình, tha thứ cho mình đầu tiên.
Tha thứ là điều không bao giờ dễ dàng, nếu như nguyên nhân của sự tha thứ đó chỉ nằm hời hợt ở bên ngoài.
Căn nhà của cha mẹ, em được hưởng theo quyền thừa kế cùng với chị gái. Nhưng lúc này tạm thời chưa cần tính chuyện chia hay bán nhà ngay.
Chỉ khi các con cùng giữ gìn và cùng phát triển, các con mới có thể song hành trong những tương lai thật xa.
Khi em không biết chắc được sự thật phụ thuộc vào độ thành thật của anh ta, thì em nên quay về giải quyết vấn đề đó trong chính bản thân mình.
Em nên nhẹ nhàng thẳng thắn nói ra chuyện của mình. Một lần dở dang đâu phải là tội lỗi mà phải giấu.
Việc em cần làm lúc này là làm sao cho chồng hiểu rằng em không ngoại tình, và anh ấy phải hoàn toàn tin tưởng vào em.
Có thể tin tưởng được người hay nói dối không, theo Hạnh Dung là một câu hỏi có thể khiến nhiều người... buồn cười.
Cha mẹ nào cũng mong con cháu hạnh phúc, kể cả khi họ không còn trên đời. Sống hòa thuận, nuôi dạy con ngoan… là cách hiếu kính ý nghĩa nhất.
Phải chăng vì mẹ con không phải đi vay nợ, không bị gánh nặng cơm áo gạo tiền thúc bách, nên coi việc kinh doanh này như một thú đam mê?