Vì tính chất công việc, nhiều năm nay, vợ chồng bạn tôi mỗi người mỗi nơi. Chồng chị đi làm xa, mỗi tháng về nhà một lần, mẹ con chị luôn phải đối mặt với những lời chọc ghẹo như: "Chồng chị thường đi xa vậy coi chừng có vợ bé nhé", "Ba con có vợ và em bé ở Sài Gòn rồi, cả tháng nay ba đâu có về thấy không"...
Bạn tôi điên tiết với kiểu đùa ác ý và vô duyên như vậy nên lần nào cũng "xù lông" chống lại, nhưng họ "quá đông và nguy hiểm".
|
Hội bà tám ở quê thật đáng sợ - Ảnh minh họa |
Cưới nhau gần 20 năm thì cũng chừng đó thời gian chồng bạn tôi làm việc xa nhà. Anh là dược sĩ, tốt nghiệp đại học rồi ở lại Sài Gòn lập nghiệp, chị là giáo viên vẫn dạy ở quê vì không thích cuộc sống thành phố.
Chồng chị hai tuần về thăm nhà một lần, lâu nhất là cũng một tháng một lần. Trừ những năm anh giữ vị trí giám đốc kinh doanh khu vực miền Trung - Tây Nguyên, còn lại, suốt bao nhiêu năm người ta vẫn lời ra tiếng vào, rằng chồng bạn có vợ khác ở Sài Gòn và có đứa con riêng, làm bao nhiêu tiền đổ vào nuôi gia đình nhỏ ấy...
Chị tin chồng tuyệt đối. Người ta thấy chị chẳng hề hấn gì với những tin đồn bèn tấn công vào hai cô con gái của chị. Hồi đứa lớn 7 tuổi, mỗi chiều ra công viên tập xe đạp bé đều bị chọc: "Ba mày có vợ nhỏ trong Sài Gòn rồi, thấy cả tháng nay ổng không về không!".
Lần nào nghe vậy bé cũng chạy về nhà khóc, chị điên tiết xông đến mắng cho những người nhiều chuyện một trận: "Đừng bao giờ nói vậy trước mặt con tôi. Các người muốn tán dóc, chém gió cho sướng miệng thì tự nói với nhau". Thế nhưng, chuyện ấy vẫn cứ diễn ra.
Mới đây, tôi về quê, rủ chị cà phê gần nhà. Chị dắt theo con bé nhỏ năm nay học lớp 5, chúng tôi ngồi uống nước trong công viên để tiện cho con bé chạy chơi. Tôi và bạn đang dang dở câu chuyện thì con bé chạy đến khóc: "Mẹ ơi, chú kia nói con là mày có đứa em trai ở trong Sài Gòn đó, ba mày có vợ ở trỏng, mở nhà hàng cho bà đó bán".
Chị bạn tôi nghe xong, lập tức biến đổi như một người khác. Chị gầm lên: "Lại vậy nữa rồi. Đám đó không bao giờ để tui yên".
Nói xong, chị đi nhanh đến chỗ con chỉ, cầm cái ly trên bàn đập cái chát, mắng luôn: "Mấy người đàn ông mà sao hay tám chuyện nhà người khác quá vậy. Tôi cảnh cáo mấy người, không được đụng đến con tôi nữa. Chồng tôi có ngoại tình, có con riêng cũng không ảnh hưởng đến ai. Tôi báo cho biết trước, làm tổn thương con tôi một lần nữa, đánh đổi cái gì tôi cũng đổi".
Đợi chị hạ cơn giận, tôi đùa: "Lâu ngày gặp lại, nhìn bà "hổ báo" ghê há". Chị nói: "Với mấy người đó không "hổ báo" là không bảo vệ được con bà ơi. Tui cứ phải xù lông vậy suốt 20 năm nay".
Chị kể, vợ chồng sống xa nhau, chị mệt vì phải một mình chăm sóc con thì ít mà mệt với những lời đồn thì nhiều. Cũng may, chị là kiểu người không bị ảnh hưởng nhiều vì những lời bàn ra tán vào, nên mới sống nổi đến hôm nay, nếu không chắc đã lôi chồng về quê.
Chồng chị ngày xưa ở quê nổi tiếng học giỏi, sau này đi làm công việc liên tục thăng tiến, hiện đang là giám đốc kinh doanh Việt Nam của một tập đoàn dược phẩm lớn của nước ngoài. Hai tuần, anh về nhà một lần vào dịp cuối tuần, chiều Chủ nhật hoặc sáng Thứ hai sẽ bay vào Sài Gòn lại.
Chỉ có hai ngày cuối tuần, anh dành toàn bộ thời gian cho mẹ và vợ con nên ít giao du với ai, có lẽ đó cũng là một trong những lý do những người loanh quanh đó hay nói ra nói vào.
"Hay là họ thích anh bù khú cà phê, nhậu nhẹt, bi-da... mấy lần họ rủ, anh không tham gia nên họ chán rồi nói lung tung", nhiều lần chị nói vậy, anh cười: "Kệ họ đi. Nếu muốn nhậu nhẹt, bi-da thì anh ở lại Sài Gòn chơi, chứ về quê thăm nhà chi".
Khổ nỗi, chồng chị là kiểu người thích làm hơn thích chơi, hết làm công ty thì về nhà hàng, rồi mở thêm vài tiệm thuốc tây..., về thăm nhà chỉ thích ôm con nên bị hàng xóm nói chảnh, kiêu căng...
Con gái lớn vào học đại học thấy ba cực, học xong bé chạy ra nhà hàng phụ ba. Thế là cái điệp khúc: "Ba mày có vợ khác rồi, mày có em ở trong Sài Gòn đó" vẫn cứ tiếp tục với con bé nhỏ. Hết lần này tới lần khác, chị phản ứng gay gắt với những "thế lực thù địch" nhưng không cách nào bảo vệ con mình khỏi tổn thương.
Chị chỉ biết nhỏ nhẹ với con gái: "Mẹ tin ba, con có tin không? Nếu tin thì mặc kệ những lời vô duyên và ác ý nhé, đừng để họ ảnh hưởng đến mình" và chị mong chờ con gái lớn hơn, cứng cáp để hiểu mọi chuyện.
Đông Anh