PNO - Khi vợ chồng mất kết nối, D. say nắng cô trợ lý của anh. Tôi không biết họ đã đi quá giới hạn chưa, nhưng tôi không thể chấp nhận.
Chia sẻ bài viết: |
Nguyen Nga 27-06-2023 14:47:59
Rất đồng cảm và thương chị. Ôm chị an ủi thật nhiều.
Mặc dù là rất đau đớn, nhưng em tin với một người mạnh mẽ và tuyệt vời như chị nhất định sẽ hạnh phúc xứng đáng.
Mọi thứ khi chị đã vượt qua rồi chị sẽ cảm thấy đoạn đường đi chung đó rất đẹp rồi, mình đã có những điều tuyệt vời. Và bây giờ khi nhân duyên này đã hết thì không còn gì để tiếc không có gì mãi mãi cả. Chỉ chính chị yêu thương mình nhiều hơn, chị có những thứ mà người khác cũng ước ao mà. Chị hãy hạnh phúc và mỉm cười, yêu thương bản thân mình thật nhiều nhé.
Đừng vì người đã hết tình cảm rồi mà đau lòng mà hãy vì mình, trân trọng nhưng gì đang có. Từ đó chị sẽ cảm thấy thật bình yên và chăm sóc cho con tốt hơn.
Thầy Thích Nhất Hạnh có nói thế này trong quyển " Không diệt Không sinh đừng sợ hãi" : không có cái gì sinh không có cái gì diệt hết. Đám mây không mất đi đám mấy chuyển thành mua tuyết....
Nên tình yêu không mất đi nhưng nó sẽ được chuyển hóa đủ nhân duyên hội ngộ chị sẽ cảm nhận được. Chị hãy yêu chính mình nhiều hơn nhé, cảm nhận và biết ơn chình mình rồi chị sẽ thấy rất nhiều người yêu thương ta nữa. Nếu không có người đó mình cũng hạnh phúc.
Anna 14-06-2023 08:02:22
Chị hãy vì mình, hãy luôn là ng phụ nữ tự tin và hạnh phúc. Mong chị sớm tìm đc ng mới tốt hơn, quan tâm và iu chị nh. Ko có gì tiếc nuối cả, quá khứ chị à
Vũ Hồng Quang 11-06-2023 22:15:10
Cô gái ơi, tâm sự trong lòng cô khá là đau . Nhưng khi làm ngưởi vợ ngiều người quyên mất mình là vợ, dù có hiểu biết hơn, dù giỏi giang hơn và còn nhiều cái hơn khác thì bạn hãy xếp no 1vài ngăn nắp và chỉ xử dụng khi cần thiết nghĩa là bạn kìn đáo và sử dụng đúng lúc. Trc đây chắc bạn " xử dụng" không hợp nên ông xã từ nhịn và chịu đựng và khi nó quá tải thì người đàn ông khôn vẫn im lặng, ít nói vì nói mà bạn chưa chắc đã nghe vả tin. Bởi thế anh ta như "Ôm hận" và chờ ngày mình có đủ thời gian và điều kiện.. thì mới " tuyên bố" là chúng ta sẽ xa nhau mãi mãi.
Việc các cặp đôi gặp khó khi mở “bàn tròn” ngoài khuê phòng không hiếm. Tại sao như vậy?
Tôi không phó mặc cuộc đời mình hay tin tưởng mù quáng vào "quân bài" mịt mù cuối canh bạc.
Do bất bình chuyện phân chia tài sản mà anh em ghét nhau đến nỗi có mặt người này thì sẽ vắng người kia.
Người chồng trong clip bạo hành vợ đã lên tiếng xin lỗi. Tuy nhiên, anh ta không hề xin lỗi người mà anh đã đánh đập không thương tiếc.
Có những thứ hệt như thuốc an thần để nạn nhân tạm quên nỗi đau này và tiếp tục chịu thêm nỗi đau khác.
Chúng ta tìm kiếm ở bạn bè sự đồng cảm, sẻ chia và ủng hộ, nhưng những rạn nứt vô hình gieo vào lòng ta những hoài nghi.
Sau mỗi “giá như” là một bài học. Nhưng với tôi, bài học kiếm tiền chưa hẳn đã bằng bài học về mối quan hệ vợ chồng.
Gần cô, tôi học được nhiều bài học, nhất là chữ hiếu ở đời. Mỗi khi nhắc đến mẹ là đôi mắt cô ánh lên niềm hạnh phúc xen lẫn tự hào.
Không có ai phản bội. Chẳng có một sự kiện kinh khủng nào xảy ra. Chỉ là những bất đồng nhỏ cứ chồng chất dần lên.
Cả xóm ai cũng biết anh Tuấn ngoại tình, chị Mai đứng giữa ranh giới ly hôn hoặc tha thứ. Cho đến ngày con gái hỏi chị Mai một câu hồn nhiên.
Với thế hệ chúng tôi, niềm vui lớn nhất là được thấy ba mẹ bình an chứ không phải của cải ông bà để lại.
Nhà chồng nghĩ tôi là tội đồ, chính tôi cũng nghĩ mình là phụ nữ kém cỏi. Làm sao tôi có thể sống bình yên?
Mỗi khi đặt chân về nhà, tôi phải đối diện với hàng chục câu hỏi cùng nội dung: “Khi nào lấy chồng?’’.
Có những áp lực khiến cha mẹ đôi khi cực đoan, vô tình dồn con cái vào đường cùng.
Chồng cờ bạc, nợ nần, tôi cũng dần quen với sự dối trá vòng vo của anh. Chủ động ra tòa, tôi chấp nhận trắng tay, đổi lấy bình yên.
Tôi không hiểu sao em gái tôi luôn tỏ ra "trên cơ" và thích thể hiện với chị gái.
Tôi đâu có ngờ tới cái ngày mình phải từ bỏ cuộc sống lụa là gấm vóc để đi… rửa chén cho quán cơm.