PNO - Những việc anh làm đâu phải như chị nghĩ là chỉ tốt cho người ngoài? Nó sẽ ảnh hưởng đến cả gia đình chị, các con của chị đấy chứ.
Chia sẻ bài viết: |
Steph 11-08-2022 06:42:20
Là một phụ nữ lớn tuổi có con ở độ tuổi trên dưới 30 như đứa cháu họ chồng tác giả, tôi không thông và cũng không cảm được cách suy nghĩ và lời khuyên của Hạnh Dung. Tôi kể cho các bạn nghe một chuyện tương tự đã xảy ra với gia đình tôi. Ngày ấy đã lâu lắm rồi gần 30 năm trước. Khi ấy con út tôi mới hai tuổi và cháu rất khó nuôi, không ăn, không ngủ và suốt ngày quấy khóc. Khi ấy chồng tôi làm việc rất xa nhà và chỉ về vào cuối tuần. Xin nói thêm rằng gia đình tôi sống ở nước ngoài. Gia đình hai bên cũng sống ở nước ngoài nhưng nhà đẻ nhà chồng và vợ chồng con cái chúng tôi ở 3 nước khác nhau. Xung quanh tôi chỉ có những người họ hàng cô chú bác chồng. Nói chung tất cả đều làm ăn buôn bán ai lo thân người ấy chứ chả quan tâm giúp đỡ gì nhau cả. Chả nói thì các bạn cũng hiểu một người phụ nữ chồng đi làm xa lại không có người thân bên cạnh, suốt ngày lăn lộn với hai đứa con nhỏ ốm đau quấy khóc vất vả thế nào. Ấy vậy mà tôi không hề nhận được sự quan tâm hỏi han của bố mẹ và anh em chồng. Họ đã không quan tâm lại còn trách là chúng tôi ít viết thư hỏi thăm. Nếu họ gọi điện hay viết thư trách thì đi một nhẽ. Đàng này họ không bao giờ gọi cho chúng tôi nhưng lại gọi cho mấy người họ hàng cô chú bác ở gần để nhờ "dạy" hộ. Và mấy người cô chú bác chồng kia đã nhân cơ hội này để lấy lòng bố mẹ chồng tôi và ra oai với chúng tôi. Họ đã gọi điện cả ngày lẫn đêm để "dạy". Họ sợ thế vẫn chưa đủ nên nhờ cả mấy người quen của chúng tôi "dạy" phụ đạo thêm giúp. Cho đến bây giờ mấy chục năm đã trôi qua, lũ con tôi đã trưởng thành và có gia đình riêng tôi vẫn không quên được những ngày tháng đó và không tha thứ được cho cách cư xử của cha mẹ chồng tôi cùng những người họ hàng của ông bà ấy chứ đừng nói rằng biết ơn vì sự "quan tâm". Và bây giờ ở lứa tuổi 60 như cha mẹ chồng ngày xưa, dù tôi có xung đột với con trai con gái, con dâu con rể tôi cũng không nhờ và không cho phép anh em họ hàng nhà mình "dạy" con tôi như vậy. Đó là một điều chắc chắn.
Hãy giúp chồng hiểu rằng em hoàn toàn cảm thông với anh ấy, kể cả việc anh ấy đã giấu em, kết hôn và sinh con.
Khi anh ấy phản bội, em cảm thấy mình như bị quả báo, đôi khi nghĩ mình không có tư cách để trách móc.
Em không sai khi yêu. Em chỉ đang trên đường tìm người phù hợp với nhịp đập trái tim mình.
Điều đúng đắn nhất, tuyệt vời nhất tất nhiên là khi cháu bé được nhận nuôi bởi người cháu yêu thương và yêu thương cháu.
Hôn nhân, ngoài tình cảm và sự rung động, còn có trách nhiệm và sự đồng hành.
Khi yêu thương nhau, người ta nên biết cách động viên và hỗ trợ thay vì làm tổn thương nhau bằng những lời lẽ thiếu tôn trọng.
Thay vì nghi ngờ, lo lắng, theo dõi, thậm chí căn vặn, chị hãy làm sao để có được mối liên kết chặt chẽ và cởi mở với con gái.
Hãy dừng lại đúng lúc để anh ấy hiểu em đã nghi ngờ nhưng không ép đến cùng mà vẫn để anh tự nguyện chia sẻ.
Cả hai người phụ nữ em yêu đều ra đi vĩnh viễn vì bệnh hiểm nghèo khi chưa đến 30 tuổi. Từ đó, em bị mang tiếng “sát thê”.
Niềm vui luôn là điều dẫn dắt, cho người ta hy vọng, khát khao được sống tiếp.
Nếu không có bằng chứng rõ ràng về việc vợ đang ngoại tình, bạn hãy tự "huấn luyện" bản thân tin vào vợ, tin vào hạnh phúc mình đang có.
Em xem lại, nếu có gì làm má chưa hài lòng mà mình có thể tự điều chỉnh thì cũng nên làm.
Em chỉ là một đứa trẻ bị tổn thương và bây giờ là một người lớn vẫn đang cố chữa lành vết thương đó.
Việc vợ anh phát triển sự nghiệp không mâu thuẫn với việc chăm lo cho gia đình.
Hôn nhân có thể cứu vãn chỉ khi cả hai cùng thật lòng. Em không thể một mình chèo chống cả con thuyền.
Nguồn cơn câu chuyện là từ má chồng, nên sau khi nói chuyện với chồng, em cũng cần trao đổi thêm với má.
Phải làm gì để người ngoài nhìn vào không thấy 2 người là một cặp? Phải làm gì để chồng người kia không nghĩ 2 người là một cặp?
Chị phải tìm được sự bình yên, mạnh mẽ và tin tưởng vào bản thân. Khi đó, chị mới có thể đối mặt mọi khó khăn.