'Cho má đi chơi vài ngày nghe ba'

11/08/2018 - 11:00

PNO - "Chị để má đi chơi mà không sợ lỡ gặp ai đó khiến má xao lòng à?". Tôi thở dài. Em gái đã đưa người yêu về ra mắt, nhà bên ấy nền nếp gia phong, má trở thành tấm gương sáng và em được chấm điểm son.

Ba tôi bị tai biến phải nằm một chỗ và sống đời thực vật.

Từ năm mười lăm tuổi, tôi đã quen nhìn thấy má luôn có mặt bên cạnh ba cũng như quen nhìn thấy má luôn ở nhà.

'Cho ma di choi vai ngay nghe ba'
Hình minh họa

Sáng sớm, má lau rửa vệ sinh cho ba, rồi đút cháo. Ba nuốt rất khó khăn, từng muỗng thức ăn đọng trong miệng một hồi mới trôi được qua cổ, có khi còn ụa ngược ra.

Vì sợ sự ụa ngược ra này nên mỗi lần má chỉ dám ép ba ăn một chén thôi. Ít ỏi vậy nên cứ cách hai tiếng đồng hồ, má lại cho ba ăn uống thêm thứ gì đó, rau củ hầm xương, chè đậu hoặc trái cây, dĩ nhiên tất cả đều phải xay nhuyễn.

Ăn xong, má đỡ ba ngồi dậy và vỗ vỗ sau lưng cho đến khi cổ ba rướn lên một tiếng ợ thì má mới yên tâm đặt ba nằm xuống.

Tôi quen nhìn thấy má chăm sóc ba như chăm sóc em bé cũng như quen nhìn thấy trong phòng ba má là hai cái giường đơn, một cho ba và một cho má.

Nhớ hồi mới khiêng cái giường đôi đi, má giải thích là nằm chung sợ lỡ khi ngủ say má gác chân, gác tay đè lên người ba. Tuổi mười lăm, tôi nghe thật có lý.

*
Ngày cưới tôi, việc má lo lắng nhất là ba có ngồi yên được trên xe lăn suốt thời gian làm lễ trước bàn thờ hay không. Vậy nên trước đó, mấy lần má đặt ba ngồi vào xe lăn để ba quen dần với tư thế mới mẻ này, rồi má canh chừng đồng hồ xem ba ngồi thẳng được mấy phút, có đủ cho tôi thắp nhang và đeo nhẫn…

Dự phòng nếu đến khi đó mà ba không thể ngồi nữa thì cô dâu chú rể sẽ vô phòng chụp hình với ba, nên chỗ ba nằm được thay mới toàn bộ mùng, mền, khăn gối, rèm cửa sổ để lên hình cho đẹp. Em trai tôi còn chu đáo gắn thêm cái kệ nhỏ trên đầu giường làm chỗ đặt bình hoa. 

Thật lòng mà nói, suốt bao năm trời chị em tôi quá quen với cảnh ba nằm một chỗ cho nên hoàn cảnh thành ra bình thường, chị em tôi cười đùa lăng xăng sửa soạn làm đẹp chỗ nằm của ba trong không khí hân hoan chờ đón ngày vui.

Có lẽ ba cũng cảm nhận được điều đó, đôi mắt ba nhướng lên nhìn quanh từ đứa này qua đứa kia, vẻ lờ đờ thường ngày tan biến đi đôi chút.

Rồi bỗng em gái tôi kêu lên “ơ, mình chỉ sửa soạn làm đẹp giường của ba mà lỡ ông thợ chụp toàn cảnh dính luôn cái giường của má vô hình thì sao?”. Ờ đúng rồi, phải làm đẹp luôn giường của má nữa.

'Cho ma di choi vai ngay nghe ba'

Cái giường của người đàn bà suốt mười năm tự tay chăm sóc chồng bệnh tật phủ một màu xưa cũ. Tấm drap màu vàng chanh đã ngả màu ngà, áo gối có hình hoa cúc tím đã phai, cái mền màu cà phê sữa từng mảng trơn trụi vì sờn.

Áo quần má treo trên móc cũng vậy, kiểu dáng và màu sắc của chục năm trước. Cái kẹp tóc má để trên gối có sợi tóc nửa đen nửa trắng giắt qua cái nơ màu xám.

Tôi chợt nhận ra từ khi ba nằm một chỗ thì mọi thứ nơi má cũng ngưng đọng lại, chỉ thời gian thản nhiên trôi…

Hai cái giường đơn trong một căn phòng hiện ra trước mắt tôi trong nhận thức bất ngờ, thấy thương má quặn lòng.

Đợi hai đứa em đi ra ngoài, tôi ôm vai má, chẳng biết nói gì, cứ vậy mà nước mắt rơi. Má nghẹn ngào, hãy sống vui từng ngày nghe con, cuộc sống chẳng biết trước chữ ngờ, đừng lãng phí hạnh phúc.

*
Thấu hiểu lời khuyên của má, tôi cố tránh những cuộc cãi cọ với chồng, anh lớn tiếng thì tôi im lặng, anh nổi nóng thì tôi lùi lại, có giận hờn thì tôi sẵn lòng làm hòa. Bạn bè nói tôi hiền vậy không sợ chồng lấn lướt sao.

Cũng may, chồng tôi không phải chỉ là người chỉ biết nhận. Có lẽ hình ảnh ba má tôi khiến anh hiểu hạnh phúc lứa đôi có khi rất mong manh. Mỗi khi ngắm lại album ảnh cưới, anh hay ngừng ở tấm hình có ba tôi ngồi xe lăn và má tôi kề bên.

Má mặc áo dài màu sữa, tà áo kết hoa rơi lấm chấm, tóc uốn thành từng lọn nhỏ thả rơi lăn tăn bờ vai, bàn tay má đặt trên vai ba. Ba mặc vest màu đen nên nổi bật móng tay má sơn màu hồng nhạt. Mười năm rồi má mới sơn lại móng tay. 

Má đẹp quá, anh hay nói vậy khi úp cuốn album lại. Tôi mơ hồ nhận ra lời khen “đẹp” của anh còn có ý nghĩa khác.

Cũng như tôi, trước đây đến nhà chơi, anh quen thấy má trong bộ áo quần mặc ở nhà và lúc nào cũng tất bật, mái tóc kẹp cao có những lọn ngắn bị tuột ra túm bệt lại vì mồ hôi. Đang nấu nướng trong bếp mà có khách tới mua gói đường hay hộp sữa là má phải chạy lên chạy xuống…

Bán hàng tạp hóa, nhiều khi đang chợp mắt nghỉ trưa thì có khách gọi vang chỉ để mua một cục xà bông. Có lần má dời bếp núc ra trước quán cho tiện, nhưng có vài người đàn ông tới kiếm cớ mua một món gì đó rồi nấn ná trò chuyện, má đưa cái bếp trở về vị trí cũ, và khi người đàn ông đó lại tới thì má tránh mặt, sai chị em tôi ra bán hàng. 

Hồi đó mỗi khi nghe bà hàng xóm khen mấy ai được như má, tôi tự hào lắm. Tôi đã không hiểu vì sao mỗi khi tới chơi, bà nội hay nói với má “cảm ơn con”, còn bà ngoại lại thở dài.

*
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định tặng má một chuyến du lịch. Đâu dễ mà người đàn bà bao nhiêu năm tự đóng cửa đời mình đồng ý đi chơi, tôi phải nói dối “con được trúng thưởng chuyến đi biển ba ngày, mà con đi biển hoài rồi nên ngán quá, bỏ thì uổng…”.
Người đàn bà vì tiếc uổng mới chịu đi. 

Má lo lắng trong nỗi tưởng tượng không có má thì nhà cửa bầy hầy ra sao, tôi quả quyết mình sẽ nghỉ phép và thay má chu toàn mọi việc. Tôi còn đùa, con học nấu được mấy món mới, biết đâu ba ngon miệng mà chịu ăn nhiều hơn.

Má cảm kích nhìn tôi, đứa con gái đợi tới khi lấy chồng mới bừng hiểu. Còn tôi, sự cảm kích của má khiến tôi muốn khóc. Bước qua cổng rồi má còn ngoái lại dặn dò “nhớ lau lưng cho ba, nằm hoài mồ hôi đọng”. 

Tôi vừa lau lưng cho ba vừa hình dung má đang ngồi dưới bóng mát tán dừa nhìn ra biển, hay má đang ngập chân trong cát ướt. Có khi tôi hình dung má mặc áo phao bồng bềnh giữa dòng nước xanh ngắt và rùng mình cười vang khi con sóng trào tới.

Được vậy không? Má có dám không? Hay chỉ ngồi im lặng ngắm nhìn xung quanh, nhớ nhà và đợi tới ngày về? Tôi bỗng hối hận, lẽ ra tôi nên đi cùng với má. Má ngập ngừng ngại ngùng thì tôi sẽ ép má phải chịu vui chơi.

Hãy tận hưởng nghe má, hãy sống cho mình một chút...

Hình như ba cảm nhận được điều gì đó, đôi mắt ba nhìn quanh tìm kiếm. Tôi cắt móng tay, móng chân cho ba và thì thầm, cho má đi chơi vài ngày nghe ba. 

Đuôi mắt ba ứa một giọt trong veo. Những nếp nhăn khiến giọt nước không chảy đi được, một hồi thì nhòe ra…

'Cho ma di choi vai ngay nghe ba'
Hình minh họa

Tôi hầm xương với củ sen, thơm ngọt, xay nhuyễn sóng sánh như bột em bé. Nhưng ba chỉ nuốt nửa chén rồi không chịu há miệng nữa. 

Đừng làm khó vậy ba à, tôi dỗ dành, má gọi điện thoại về nghe nói ba ăn được nhiều thì má mới yên tâm. Ba thương má thì ăn thêm chút nữa đi.

Em gái gắt lên, ba có nghe được đâu mà chị lảm nhảm gì vậy. Chị bày chuyện để má đi chơi mà không sợ lỡ gặp ai đó khiến má xao lòng à?

Tôi thở dài. Em gái đã đưa người yêu về ra mắt, nhà bên ấy nghe nói rất nền nếp gia phong, má trở thành tấm gương sáng và em tôi được người ta chấm điểm son. 

"Chẳng lẽ tụi mình để má ở nhà suốt đời vậy sao?", Tôi nói nho nhỏ.

Em gái òa khóc tức tưởi.

Tôi ôm vai em. 

Chẳng biết mình đúng hay sai nữa.

 Nguyên Hương

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.