Chiếc xe đạp kỳ dị

13/05/2023 - 13:55

PNO - Ngày ấy tôi oán mẹ vụ bắt tôi đi xe đạp cũ, nhưng sau này nghĩ lại mới thấy thương.

Hồi tôi học cấp II, trường cách nhà chừng 2km; không phải quá gần nhưng đi học tôi toàn đi bộ. Bạn bè nhiều đứa ngạc nhiên: sao không đi xe đạp cho nhanh? Tôi hất mặt, hùng dũng đáp: có một thôi đường, gần xịt, đi bộ cho nó… thể dục, xe xe cái gì. Lũ bạn nghe tưởng thật, mắt dơi mắt chuột nhìn tôi trầm trồ.

Kỳ thực, đâu đứa nào biết cái “tẩy” thực sự đằng sau bộ dạng phét lác của tôi: thà đi bộ còn hơn ngồi lên chiếc xe đạp cũ sườn cong duy nhất của cả nhà; chiếc xe mà anh Năm tôi mỗi lần nhìn cứ một hai đoan chắc nó phải từ thời “vua Bảo Đại tắm mưa”.

Thật tình anh Năm nói hơi quá; chiếc xe ấy nghe mẹ nói mua vào những năm đất nước vừa thống nhất. Chắc vậy nên xe cũng được đặt tên xe Thống Nhất, chất lượng khá tốt; duy cái sườn được mấy ông sản xuất thiết kế “cách điệu” cho lạ kiểu bằng việc cho 2 thanh giữa song song không chạy thẳng như sườn xe truyền thống mà uốn võng, lượn ngang vòng vèo “làm dáng” trước khi hàn dính ra sau.

Ảnh minh họa
Những chiếc xe đạp cứng cáp là niềm mơ ước của thanh thiếu niên một thời (Ảnh minh họa)

 

Dáng dấp chi không biết; tới thế hệ tôi, xe kiểu sườn trên đã lỗi mốt nặng, thành “kỳ quan” về sự không giống ai. Thêm nữa, chiếc xe đạp nhà mua từ hồi chị Hai còn đi học, kế tới chị Ba, anh Năm… Chưa kể, ngoài công dụng để tới trường, xe còn phải kiêm luôn trọng trách vô núi chở củi, ra đồng chở cỏ cho ba nên tới thời tôi trông nó nát như tương: chằng trước buộc sau, gỉ sét lỗ chỗ chẳng khác chiếc xe thồ của mấy bà đi mua nhôm nhựa. Xe cộ vậy mà bảo tôi leo lên đạp tới trường thì thà đi bộ cho xong. Vậy nên mới có chuyện nói phét với bạn bè cho đỡ ngượng.

Nhưng lên cấp III, trường cách nhà gần 10km. Muốn đến trường, tôi không còn lựa chọn nào ngoài việc chấp nhận leo lên con ngựa sắt kỳ khôi đó. Mua xe đạp mới ư; đừng có mơ! Khoản này mẹ tôi rất chi “kiên định lập trường”. Xe đạp cũ còn tốt, không việc gì phải mua mới tốn kém. Đẹp xấu cái gì, đi học chớ đi đàn đúm ha…

Lý luận ấy “phủ quyết” mọi tranh luận. Tôi bậm môi cưỡi xe đạp cũ đi học. Bữa đầu thấy xe, lũ bạn cùng lớp trố mắt nhìn như nhìn… đĩa bay; sau đó phá lên cười. Thân hơn chút, chúng bắt đầu trêu; nào là: “kỳ (dị) quan duy nhất còn tồn tại”; nào là: “cưỡi xe này rủi té không chết vì chấn thương cũng chết vì… nhiễm trùng”; nghe ê cả mặt.

May, trong số bạn mới, tôi quen được con Lanh gần nhà. Nhà Lanh khấm khá, lên cấp III được gia đình sắm cho xe đạp Martin. Tính Lanh hào phóng với bạn. Thấy tôi khổ sở cùng chiếc xe đạp “kỳ quan”, Lanh đề nghị: hay bỏ xe mày ở nhà đi, tao qua chở.

Thiên địa quỷ thần ơi; với tôi, đó chắc chắn là câu nghe hay nhất trong năm; mà không, phải nói hay nhất trong… nhiều năm; tức tính từ khi tôi phải đối mặt cùng cái nguy cơ phải cưỡi con ngựa sắt “kỳ (dị) quan” kia đi học.

Theo xe con Lanh có chuyện hơi bất tiện. Xe không có ba ga sau để ngồi. Kệ, lợi dụng ưu thế nhỏ con nên tôi cứ đánh đu trước sườn xe cho Lanh chở đi chở về. Ngồi mỏi mấy cũng ráng chịu, cấm dám kêu ca. Ngoảnh lại ngoảnh đi thoắt cái 3 năm học cấp III đã vèo trôi. Tôi thi đậu cao đẳng sư phạm, xuống phố nhập học. 

Giờ mới thực sự “hết đường” trốn chiếc xe đạp cũ. Cả xóm chỉ mình tôi thành bà tân sinh viên ra phố, không có bạn đồng hành để mong đi nhờ xe. Với lại, đường xuống phố xa lắm, đi xe đạp một mình còn mệt, ai đâu chịu chở.

Tôi lên cao đẳng, mẹ không mua xe mới nhưng có dắt “kỳ quan” ra tiệm sơn sửa tí chút, lắp thêm cái giỏ cho tiện chở đồ đạc và… dễ coi hơn. Nói dễ coi là so với bộ dạng tiêu điều của nó khi xưa; chớ xuống nhà xe của trường, dựng bên lũ xe pháo mini, Martin… sáng choang của đa số sinh viên, đương nhiên kỳ quan vẫn cứ… kỳ quan không đổi.

May cái, sinh viên cao đẳng đông nườm nượp, ít ai để ý đến ai nên đầu tuần tôi cứ xuống sớm, ném đại “kỳ quan” vào một góc nhà xe, sau đó ôm đồ đạc đi bộ lên phòng. Đương nhiên cả tuần, tất tật mọi “di chuyển nội bộ” (đi mua cơm, đi thư viện…) đều ráng cuốc bộ hoặc đi nhờ xe bạn.

“Kỳ quan” cứ nằm im, nhẫn nhục đợi đến cuối tuần mới được tôi lựa lúc vắng người len lén dắt ra, lên yên phi thẳng một hơi về nhà, bụng thầm mong đi đường đừng gặp đứa bạn nào phất phơ chứng kiến cái bộ dạng tôi lúc đó (chắc rất chi giống… chàng Don Quixote đang cưỡi con ngựa Rocinante, là tôi nghĩ vậy).

Xe đòn ngang (Ảnh minh họa)
Xe đòn ngang "xịn"  trên đường (Ảnh minh họa)

 

3 năm cao đẳng trôi qua như giấc mộng dài. Thật may, cũng không đến mức thành… ác mộng như lúc đầu tôi tưởng. Con người dễ thích nghi cùng hoàn cảnh, nhất là khi ta còn trẻ. Khi chẳng còn gì để chọn lựa thì đành “an tâm công tác”; riết rồi quen. Ngày ấy tôi oán mẹ vụ bắt tôi đi xe đạp cũ, nhưng sau này nghĩ lại mới thấy thương. Không có cái đức cần kiệm, chi li đến nghiệt ngã kia, bà nông dân nghèo sao nuôi nổi một bầy con ăn học tới nơi tới chốn? Đức tính ấy, về già mẹ vẫn quen nếp cũ.

Lâu tôi về chơi, thấy chiếc xe “kỳ quan” dựng bên hè, ngạc nhiên: ủa xe còn xài được hả mẹ? Chớ sao không được? Thằng Năm biểu vứt, mua xe mới, nhưng mẹ không cho. Xe sửa mất ít tiền lại chạy tốt có sao đâu. Đẹp xấu cái gì… 

Y Nguyên

 

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.

  • Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    Mẹ chưa bao giờ xa tôi

    14-12-2024 15:48

    Sau bao nhiêu năm cách lòng, tôi đã thật sự hiểu mẹ, hiểu rằng mẹ có những lý do để rời xa ba, nhưng chưa bao giờ mẹ rời xa tôi.