Chiếc cối đá

27/05/2013 - 16:28

PNO - PN - Cho đến giờ, nhà tôi vẫn còn chiếc cối đá thật to, nặng nề, nằm lặng lẽ ở góc nhà. Nhìn chiếc cối, tôi như thấy lại một thời nghèo khó của gia đình mình, thấy lại hình bóng lam lũ, tảo tần của má tôi bên chiếc cối.

Chiec coi da

Hồi đó, má tôi làm nghề xay bột bán cho người làm bánh. Bí quyết làm bột ngon của má thật ra rất đơn giản. Má chọn loại nếp tốt, dùng trái khóm xắt nhỏ trộn vào, ngâm nếp khoảng nửa ngày. Trước khi xay nếp, phải lược bỏ xác khóm. Công đoạn vất vả nhất là xay bột. Lúc nhỏ, tôi có nhiệm vụ phụ má đổ nếp đã ngâm vào cối cho má xay. Cái cối rất nặng, người má lại gầy, mỗi lần quay cối, má phải dùng hết sức mới đẩy nổi. Tôi chỉ việc múc nếp đổ vào cối mà cứ than mỏi tay, đau lưng, trong khi hai tay má phải gồng lên, dùng hết sức để xoay vòng chiếc cối nặng nề. Lưng má đẫm mồ hôi, tóc mai bết trên mặt, vậy mà má không than thở.

Chị em tôi càng lớn, tiền gạo, tiền sách vở áo quần càng nhiều, má phải xay nhiều bột hơn mới đủ chi phí. Những vòng cối nặng nề của má chở nặng những ước mơ, hoài bão về tương lai tươi sáng của chị em tôi.

Sau này, khi chị em tôi có thể lo được cho má, má mới chịu bỏ nghề xay bột. Những ngày lam lũ xưa đã làm má nhức mỏi chân tay, lưng còng hẳn xuống. Nhìn dáng đi lom khom của má, thương đến chảy nước mắt mà không có cách nào bù đắp.

Có lần về quê, các con tôi và mấy đứa cháu cứ xúm quanh chiếc cối, lạ lẫm hỏi đây là cái gì, dùng để làm chi. Tôi giải thích cho lũ trẻ hiểu và bảo rằng: “Ngày xưa, bà ngoại đã dùng cái cối này để nuôi mẹ và các dì cậu khôn lớn, ăn học nên người”.

THÙY GƯƠNG

Từ khóa Chiếc cối đá
 

news_is_not_ads=
TIN MỚI