PNO - Điều quan trọng là thái độ thân thiệt, gần gũi, yêu quý và trân trọng những gì người khác làm cho mình, thì sẽ được hiểu và được tiếp thu.
Chia sẻ bài viết: |
Kiết Tường 19-11-2021 15:30:29
Tôi thì tôi cứ nói thẳng, tất nhiên không nói kiểu như cô này nói, nhưng cứ góp ý cho chị ấy: Mang về cho mẹ thì chị chọn gì ngon ngon, mẹ lớn tuổi, ăn ít nhưng phải ngon.... Việc gì mà vòng vo chi cho mệt.
Châu Lê 19-11-2021 15:26:07
Cái kiểu cho quà như vứt đi này tôi thấy ở mấy người nhà giàu keo kiệt. Họ tưởng cái gì của nhà họ cũng là vàng là bạc với nhà khác. Thấy ghét.
Thùy Trang 19-11-2021 14:50:34
Bạn này suy nghĩ còn trẻ con quá, người ta bận rộn ăn còn chả kịp, đâu ra thời gian coi thường nhà chồng :)
Hạ Mây 19-11-2021 13:51:03
Nói đi cũng phải nói lại, đúng là bạn này khắc nghiệt nhưng bà chị chồng cũng đáng nói mà! Bận thì bận chứ đâu thể cứ vì lý do đó mà không để tâm đến cảm xúc người khác, nhất là đó lại là nhà chồng mình.
Tây Thi 19-11-2021 13:03:45
Ôi trời, tớ thấy chuyện này giải quyết bằng cách đối thoại được mà! Bạn đã bao giờ góp ý với chị ấy để thay đổi chưa mà lại suy nghĩ ác ý thế?
Xuan An 19-11-2021 11:15:00
Ôi bạn đừng khó tính thế. tính tôi cũng y như bà chị dâu của bạn, lắm khi bận quá chẳng quan tâm đến sự vật xung quanh, nhưng tôi chưa bao giờ có ý khinh thường ai. Bạn nghĩ chị ấy "coi nhà chồng như sọt rác", có hơi quá lời không, lỡ oan cho người ta thì lại mang nghiệp đấy :(
Thảo Nguyễn 19-11-2021 10:40:38
Sao bạn không nghĩ theo hướng tích cực hơn, có thể chị dâu bạn có lòng tốt với nhà chồng nhưng quá bận nên cũng chẳng để ý xem tình trạng trái cây như thế nào thôi mà.
Thu Hương 19-11-2021 10:14:07
Đúng là "Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng". Cô em chồng này xét nét quá.
Internet là một kênh làm quen, kết bạn khá thuận tiện, nhưng người dùng nó với mong muốn gặp được điều tốt đẹp sẽ phải hết sức tỉnh táo, sáng suốt.
Hãy làm những gì phù hợp với mình, mang đến cho mình một cuộc sống đáng mong muốn, khiến mình cảm thấy thoải mái, nhẹ nhàng nhất.
Đừng vội hoảng loạn, nghi ngờ, khó chịu với chồng, mà hãy tìm cách trò chuyện, tìm hiểu sự thật một cách khéo léo.
Không chủ động nói không có nghĩa là che giấu. Chẳng qua vì em không xem đó là vấn đề nghiêm trọng, mà chỉ là một chuyện thị phi đã qua thôi.
Tuổi của cháu chưa thể hiểu chính bản thân mình, những cảm xúc của mình và của người khác, làm sao biết được thế nào là tình yêu?
Chấp nhận gia đình có những sự thay đổi theo mỗi giai đoạn, chị cũng sẽ có những điều chỉnh tích cực trong cuộc sống riêng.
Đừng đánh mất chính mình vì những lời chê bai của một con người vô cảm và vô tình.
Việc em cố tình... phá hoại món đồ anh ấy yêu thích, và cố gắng để tự mua, theo Hạnh Dung, là rất thiếu sáng suốt và không đúng đắn.
Để có hiện tại và tương lai tốt đẹp, chị nên nghĩ sâu hơn: có cần tiếc nuối con người đã phản bội mình, phản bội tình yêu thương của mình?
Em đã biết chồng có cuộc sống 2 mặt, em đã đưa ra quan điểm rõ ràng, nhưng chuyện đó vẫn tiếp diễn, là do em chưa thực sự kiên quyết.
Ông bà có câu "Mình biết, trời biết". Với tuổi chúng ta, khi sống là để biết mình và được trời biết, điều đó không đủ hay sao?
Cứ bấu vào nhau để cào cấu, cắn xé nhau vì nghi ngờ và tổn thương như vợ chồng em đang làm, sẽ khiến mọi vết thương ngày càng sâu hơn.
Nếu chị chưa "bắt tận tay, day tận mặt" việc ngoại tình của chồng, lại không muốn điều tra, theo dõi... thì hãy cứ sống vui vẻ và tin tưởng vào anh.
Thay vì trách móc và chờ con ghé thăm, chị chủ động qua thăm con, chơi với cháu. Khi sang chơi, chị đừng mang ánh mắt xét nét, đánh giá.
Chịu phần thiệt về mình để mang đến niềm vui cho mẹ trong những ngày cuối đời của bà, là một điều đáng làm, nên làm và phải làm
Mọi người hay đùa rằng "Chuyện gì khó quá thì bỏ qua", em có thể áp dụng vào chuyện này của em.
Hãy quan sát, hãy ở thật gần, hãy lắng nghe con mình, nhưng vẫn phải giả vờ như không can thiệp, không làm áp lực.
Có một may mắn là con cái luôn có khả năng cảm nhận được tình yêu thực sự của ba mẹ đằng sau sự “thiếu công bằng” đó.