PNO - Điều quan trọng là thái độ thân thiệt, gần gũi, yêu quý và trân trọng những gì người khác làm cho mình, thì sẽ được hiểu và được tiếp thu.
Chia sẻ bài viết: |
Kiết Tường 19-11-2021 15:30:29
Tôi thì tôi cứ nói thẳng, tất nhiên không nói kiểu như cô này nói, nhưng cứ góp ý cho chị ấy: Mang về cho mẹ thì chị chọn gì ngon ngon, mẹ lớn tuổi, ăn ít nhưng phải ngon.... Việc gì mà vòng vo chi cho mệt.
Châu Lê 19-11-2021 15:26:07
Cái kiểu cho quà như vứt đi này tôi thấy ở mấy người nhà giàu keo kiệt. Họ tưởng cái gì của nhà họ cũng là vàng là bạc với nhà khác. Thấy ghét.
Thùy Trang 19-11-2021 14:50:34
Bạn này suy nghĩ còn trẻ con quá, người ta bận rộn ăn còn chả kịp, đâu ra thời gian coi thường nhà chồng :)
Hạ Mây 19-11-2021 13:51:03
Nói đi cũng phải nói lại, đúng là bạn này khắc nghiệt nhưng bà chị chồng cũng đáng nói mà! Bận thì bận chứ đâu thể cứ vì lý do đó mà không để tâm đến cảm xúc người khác, nhất là đó lại là nhà chồng mình.
Tây Thi 19-11-2021 13:03:45
Ôi trời, tớ thấy chuyện này giải quyết bằng cách đối thoại được mà! Bạn đã bao giờ góp ý với chị ấy để thay đổi chưa mà lại suy nghĩ ác ý thế?
Xuan An 19-11-2021 11:15:00
Ôi bạn đừng khó tính thế. tính tôi cũng y như bà chị dâu của bạn, lắm khi bận quá chẳng quan tâm đến sự vật xung quanh, nhưng tôi chưa bao giờ có ý khinh thường ai. Bạn nghĩ chị ấy "coi nhà chồng như sọt rác", có hơi quá lời không, lỡ oan cho người ta thì lại mang nghiệp đấy :(
Thảo Nguyễn 19-11-2021 10:40:38
Sao bạn không nghĩ theo hướng tích cực hơn, có thể chị dâu bạn có lòng tốt với nhà chồng nhưng quá bận nên cũng chẳng để ý xem tình trạng trái cây như thế nào thôi mà.
Thu Hương 19-11-2021 10:14:07
Đúng là "Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng". Cô em chồng này xét nét quá.
Con hãy nói với mẹ rằng con rất sẵn sàng chia sẻ với em, nếu con biết rằng em không làm hư hỏng hay làm mất món đồ của con.
Hãy dồn sự tập trung vào những gì mình đang có. Hãy nghĩ về sự chăm sóc, yêu thương của chồng mà đáp lại bằng yêu thương, thông hiểu.
Em chẳng nên "vui vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì". Rõ ràng là mọi chuyện vẫn còn đang tiếp diễn, và nó khiến em phải đau khổ, mệt mỏi.
Có bao giờ em thử suy nghĩ, em sẽ làm sao trong trường hợp ba mẹ em cũng khó tính và hay xéo xắt với chồng em như vậy?
Em hãy hỏi các con: mẹ phải làm gì lúc này? Và hãy nói chuyện với con một cách tôn trọng, thẳng thắn.
Cần làm gì để chứng minh sự đàng hoàng và trong sáng của mình là việc mà anh ấy nhất định phải thực hiện cho bằng được.
Hãy ngừng xót thương, lo lắng cho kẻ tự hại mình và hại người thân. Chỉ khi nào ở vào đường cùng, may ra anh ta mới tỉnh ngộ.
Sống vật vờ, vô cảm, chịu đựng, bỏ lỡ mọi cơ hội có được hạnh phúc, chẳng lẽ là điều đúng đắn? Không, đó là bạc đãi bản thân đó, em ạ!
Người xưa có câu “thanh giả tự thanh”. Nhân cách em ra sao, lối sống thế nào, tự nhiên người khác sẽ hiểu, không hiểu bây giờ thì mai này cũng hiểu.
Từ cái nhìn tỉnh táo của người ngoài cuộc, Hạnh Dung thấy những lo lắng, băn khoăn của chồng bạn hoàn toàn không vô lý, vô tình như bạn phán xét đâu.
Có biết bao nhiêu kịch bản cầu hôn lãng mạn và đẹp đẽ khiến cô ấy xúc động và bỏ qua cho anh mọi việc.
Đối với mẹ, sự đồng thuận của em rất quan trọng. Hãy nói em mừng khi mẹ gặp được hạnh phúc, nhưng cũng mong mẹ bình an để đón nhận hạnh phúc.
Phải chăng trong cách nói của anh ấy thể hiện phần nào sự xem nhẹ của anh với em và mối quan hệ này?
Hãy quay lại với những vấn đề của mình với chồng, tìm cách sửa chữa nó, thay đổi nó, làm gì đó tốt hơn nếu có thể.
Nếu anh ấy cằn nhằn, khó chịu, cho rằng em làm to chuyện vì một cái ví, thì em hãy cân nhắc lại chuyện tình cảm của em và anh ấy.
Khi đã lập gia đình, phần đông ai cũng muốn có đứa con ruột thịt do mình sinh ra. Hãy trò chuyện cùng chồng để biết anh ấy đang nghĩ gì.
Anh chỉ có thể quyết định tha thứ và cùng hàn gắn, khi nỗi đau trong lòng anh đã lắng dịu phần nào, khi anh đã tạm ổn hơn một chút...
Mẹ em có thể thông cảm với những băn khoăn lo lắng của chồng em khi phải sống cảnh "chó chui gầm chạn", là một điều quá tuyệt vời.