Chỉ có đàn bà mạnh mẽ và thông minh mới 'trị' được ông chồng ngoại tình

04/07/2017 - 06:30

PNO - Nhà bác học Albert Einstein đã nói: 'Những kẻ yếu đuối thì trả thù. Người mạnh mẽ thì tha thứ. Còn người thông minh thì quên đi'.

Tha được mà buông không được 

'Đêm đang ngủ, tôi giật mình thức giấc. Ngó qua thấy ổng đang ngáy pho pho, tôi ước sức… đá được ổng văng xuống giường cho hả giận. Nghĩ thì nghĩ vậy thôi, chứ phận đàn bà mình, chỉ ngồi nép sát vô góc giường, mà giận, mà khóc…'. Chị H.K. đã lặng lẽ quẹt nước mắt, tâm sự trong buổi tư vấn với Hạnh Dung tại tòa soạn như thế.

Chị cũng thẳng thắn tâm sự: 'Thật ra, lỗi của ông chồng tôi, thì cũng 'người ta thường tình'. Nhưng, cơ bản là tôi không tài nào quên được, thì làm sao mà bỏ qua cho được đây!'.

Chi co dan ba manh me va thong minh moi 'tri' duoc ong chong ngoai tinh
Chồng chị đang cặp với cô thư ký. Ảnh minh họa

Mang thai con khó nhọc vì bị nghén nặng, chị K. ngỡ ngàng khi một ngày nghe tin chồng 'cặp' với cô thư ký công ty. Vì là công ty gia đình, nên chị có dịp tìm hiểu thực hư. Có bằng chứng hai năm rõ mười, chị quyết làm một trận 'sống mái', đòi 'ba mặt một lời' với ông chồng và cô nhân tình. Họ thề sống thề chết là mọi chuyện đều chỉ hiểu lầm. Họ cam kết không quan hệ 'quá mức thân mật'. Rồi chị cho qua.

Mà, thật ra, cũng vì chị ở cái thế 'Bụng mang dạ chửa thế này thì tôi còn biết làm gì ngoài chuyện chín bỏ làm mười?!', chị chua chát, ngậm ngùi. Nhưng, chuyện không dừng lại ở đấy. Họ vẫn tiếp tục qua lại với nhau. Chị làm dữ, thì cô ấy nghỉ việc.

Thế là chị không còn manh mối để tiếp tục 'điều tra'. Ôm con còn đỏ hỏn trên tay, chị suýt bị lên máu sản hậu khi chồng lấy cớ đi công tác liên tục vắng nhà, thám tử chị thuê thì ào ạt gửi về bằng chứng anh ấy đang ở khách sạn với tình nhân!

Và, phải chăng khi người ta ở mức độ đau quá sức chịu đựng, họ dễ bị chuyển sang một thái cực khác. Chị im lặng, không đòi làm lớn chuyện, không thuê thám tử theo dõi. Anh về, chị vẫn có cơm nước nóng sốt chờ sẵn trên bàn. Rồi cuộc tình vụng trộm ấy cũng dần tan. Anh rồi cũng mỏi gối chồn chân, quay trở về nhà thật sự.

'Và, chính ngay cái thời điểm ấy, tôi cũng không hiểu nổi mình nữa. Làm như bao cơn ứ nghẹn từ nhiều kiếp ùa về hay sao không biết. Tôi dường như không còn là mình…', chị cay đắng buông lời. Nên những phút vợ chồng riêng tư, chị đã mỉa mai: 'Anh đã đối xử với bao nhiêu người đàn bà như với tôi như vầy'. Nhìn anh mím môi chết lặng, chị vừa nghe lòng hả hê mà nước mắt sao cứ lăn dài.

Hay lúc cả nhà cùng nhau xem phim trên ti vi, chị lớn giọng với con: 'Ối, cái thứ đàn ông không chung thủy thì đáng bị voi giày ngựa xéo!'. Anh đứng phắt dậy bỏ vô phòng, đóng sầm cửa, ngồi ngoài sa lông, tay miết mạnh cái remote điều khiển ti vi, chị cúi đầu trước ánh mắt dò hỏi của các con, tưởng chừng như lòng mình muốn vỡ tan từng mảnh…

Chi co dan ba manh me va thong minh moi 'tri' duoc ong chong ngoai tinh
Cuộc tình vụng trộm rồi cũng tan

Tìm đến phòng tư vấn, chị có sẵn trong lòng đáp án, nên chỉ muốn được trút kể câu chuyện. Chị tâm sự: 'Mẹ tôi có lần cũng khuyên: 'Thôi, con ạ, chia tay đi, cho cả hai được thanh thản. Chứ sống thế này sao gọi là sống hả con'. Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc đâu. Vì dù tôi có đối xử thế nào thì suy cho cùng anh ấy cũng là người đã phạm tội, phải bị trừng phạt thích đáng chứ'.

Nhìn người phụ nữ ấy bước ra cửa, đôi vai mỏng manh như trĩu nặng quá sức chịu đựng. Hận thù, đau khổ, giận dữ, uất ức… chị còn gánh chịu cho mình, cho người – trong bao lâu?! Thật ra, khi bị tổn thương, chúng ta đừng để trái tim mình lấp đầy oán giận, muốn trả thù, mà hãy thay bằng sự tha thứ.

Tha thứ không có nghĩa là phủ nhận, biện minh, làm giảm trách nhiệm cho những tổn thương mà người đó đã gây ra, chỉ là mình tha thứ mà không cần bất kỳ lý do biện minh hay bào chữa nào, cốt yếu để bản thân được thanh thản và vui sống, thì mới có thể lan tỏa và cộng hưởng cho những người xung quanh.

Người mạnh mẽ thì tha thứ

Trong nhiều cuộc nhàn đàm của phụ nữ, họ đã tạm chia đàn ông 'phạm tội' ngoại tình thành hai loại: trăng hoa – 'ăn' từ trong máu và 'say nắng' – mới phạm tội một lần. Rồi cũng tùy theo 'tạng' của đàn bà, mà nạn nhân có chấp nhận tha thứ cho thủ phạm hay không.

Chi co dan ba manh me va thong minh moi 'tri' duoc ong chong ngoai tinh
Đã tha thứ rồi thì quên luôn. Ảnh minh họa

Và, suy cho cùng, chỉ có người trong cuộc mới hiểu được bản thân cần gì, muốn gì. Như chị H.H., bạn tôi, một thời gian từng sống dở chết dở khi hay tin ông chồng hiền lành 'như lúa như khoai' bỗng dưng trở chứng. Say mê cô nhân tình như điếu đổ, anh thẳng thừng tuyên bố với H. 'Đừng bắt anh phải chọn ai – gia đình hay cô ấy. Với anh, hai bên đều quan trọng bằng nhau'.

Tự ái của một người đàn bà biết rõ mình xinh đẹp, tài giỏi suýt làm H. mờ mắt. Cô muốn tung hê tất cả. 'Anh đã vậy thì tôi cũng chẳng cần. Ngữ đàn ông như anh tìm đâu chẳng có'. Câu nói cay độc này cứ chực chờ trong lòng H. Nhưng những ngày xin nghỉ phép, ngồi yên lặng một mình trong căn nhà từ sáng đến chiều, mãi đến khi các con đi học về, ùa vào ôm mẹ nhưng vẫn không quên đảo mắt khắp nhà tìm cha, H. mới dần tìm được sự bình tĩnh.

Thẳng thắn nhìn lại bản thân, cô biết mình có những phút giây ngoa ngoắt, ỷ thế làm ra tiền nhiều hơn chồng mà đôi lần không để ý lời ăn tiếng nói, khiến anh không ít phen bẽ mặt trước đám đông.

Và đến cái hôm sinh nhật con, hai đứa trẻ nhất định phải chờ cha về mới ăn tối, đến nỗi ngủ gục trên bàn, thì H. biết rõ lòng mình muốn gì, phải làm gì. Các con của chị cần cha. Mái nhà này cần một trụ cột. Và quan trọng nhất là tình yêu của chị dành cho anh vẫn còn ăm ắp.

Quyết định xuống nước, một mặt nói chuyện nghiêm túc với anh, một mặt H. tự thay đổi bản thân. Từ cái ý tứ đóng nhẹ cửa phòng thư viện trong đêm khuya mà thuở trước anh hay phàn nàn chị chẳng chú ý đến giấc ngủ mọi người xung quanh. Từ món ăn 'ruột' mắm cá linh chưng anh yêu thích mà ít khi chị đích thân vào bếp nấu vì viện cớ bận rộn, mệt mỏi.

Từng chút, từng chút, chị đặt sang một bên những tổn thương, sự tự ái, đau khổ. Chỉ hết sức cố gắng để níu kéo anh quay về với gia đình. Và chị đã thành công. Hôm vợ chồng con cái tưng bừng tổ chức kỷ niệm 20 năm ngày cưới, H. đã quay sang nói nhỏ với tôi: 'Hạnh phúc này xứng đáng mà, phải không?!'.

Đúng vậy, H. đã cư xử rất đúng, vì suy cho cùng tha thứ không có nghĩa là nhu nhược, yếu đuối, mà là tự đặt mình ở một tầm cao nhất định, có khả năng hy sinh lợi ích bản thân để đối đãi với người khác bằng tấm lòng khoan dung, độ lượng.

Chi co dan ba manh me va thong minh moi 'tri' duoc ong chong ngoai tinh
Người mạnh mẽ thì tha thứ

Tha thứ, vì biết cuộc sống cũng giống như bầu trời, không thể vĩnh viễn trong suốt, quang đãng. Và như nhà bác học Albert Einstein đã nói: 'Những kẻ yếu đuối thì trả thù. Người mạnh mẽ thì tha thứ. Còn người thông minh thì quên đi'.

Và, chúng ta hẳn ai cũng mong muốn trước hết là bản thân phải được sống thanh thản, bình yên. Còn gì đáng sợ cho bằng nuôi dưỡng lòng hận thù, oán ghét. Vì đấy chẳng khác gì 'mình uống thuốc độc mà mong người kia chết'. Nhưng, sự đời bao giờ cũng thế, nói luôn dễ hơn làm. Nhất là với những người trong cuộc, bị bao nỗi khổ tâm, đau đớn chồng chất, mê mờ, chẳng còn giữ được bình tĩnh, sáng suốt.

Và, đáng tiếc là đa phần phụ nữ dễ sa vào lối mòn sai lầm này. Miệng nói buông mà lòng không nghĩ vậy. Vẫn dằn vặt, ghim gút. Họ có biết đâu rằng, chỉ đến khi, mỗi người trong cuộc, thật sự để chuyện cũ sang một trang đời khác, đóng hẳn lại cánh cửa quá khứ, thì vết thương mới có cơ hội lên da non, đóng mày, rồi lành lặn.

Vết sẹo khi trái gió trở trời còn có khi nhói buốt, huống chi vết thương chẳng liền da vì mỗi ngày cứ bị săm soi, đâm chích. Có như vậy, thì dù chúng ta chọn giải pháp nào – tha thứ hay buông bỏ, cũng chỉ còn lại sự thanh thản, giải thoát cho nhau. Cho người mà cũng chính là cho mình vậy!

Khánh Thủy

                                                                                                   

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI