Cha dượng

24/01/2016 - 07:32

PNO - Hắn cúi xuống, mái đầu người đàn ông chưa bốn mươi đã lốm đốm bạc. Vẻ mặt cam chịu như đối lập với tướng tá chuẩn men của kẻ lực điền.

- Giờ sao chị?

- Sao là sao? Bệnh có bác sĩ lo.

- Không, tui muốn hỏi là tui nên cầm hay bán luôn miếng đất đó? Sau khi ra viện cũng cần đủ thứ tiền.

- Bán rồi ở đâu? Nhà năm mống lận mà?

- Thì… nào giờ ở đậu, giờ tiếp tục ở đậu, chứ buông con nhỏ sao đành?

- Từ từ coi… cậu hối quá, tôi cũng rối nè. Miếng đất trăm triệu, cầm hết sáu chục rồi.

Tôi cũng rối theo hắn. Nghe thương mến trào dâng.

Vợ chồng hắn cưới nhau khi người vợ đã có hai con riêng. Nói “cưới” cho nó xôm vậy chứ chỉ có bốn mâm mời cha mẹ hai bên và hàng xóm. Trước kia, hồi trai chưa vợ, gái chưa chồng, hắn và vợ vốn là hàng xóm, mối tình đầu cũng nảy nở.

Cha duong
Ảnh mang tính minh họa

Nhưng khi nhà hắn bước tới thì nhạc phụ tương lai không ngăn cản cũng không chấp nhận, chỉ nhấp ngụm trà rồi cà kê: “Bác nói cháu nghe… hai nhà chúng ta đều nghèo hết, cháu nghèo, con Thơm cũng nghèo. Lấy nhau, hai cái nghèo cộng lại thành mạt luôn à! Thôi thì thử thời vận… bây đi làm ăn xa đâu đó coi đất cũ đãi người mới không, con Thơm cũng lên thị trấn phụ bán buôn cho người ta. Nếu có duyên…”. Hắn nghe lời, đi lút tám năm tìm kiếm cơ hội làm giàu để không phải “hai cái nghèo cộng lại”.

Người yêu ở nhà lên thị trấn rửa chén quán ăn cho bà dì họ xa rồi kết duyên cùng anh hàng xóm của bà dì do lời khuyên của hai gia đình “con gái con đứa phải kiếm tấm chồng khá giả mà nương tựa tấm thân”.

Vợ chồng sống với nhau tới hai mặt con, không yêu thương, cũng chưa bất hòa. Được cái hàng ngày cô ấy không phải rửa cả núi chén của quán ăn nữa, chỉ rửa chục chén của gia đình ba thế hệ, sáu con người thôi. Chừng đứa con thứ hai giáp thôi nôi thì vợ phát hiện chồng có “ghệ nhí”. Hai tám tuổi, không quá già để làm lại cuộc đời, cũng không quá trẻ để ngu ngơ chấp nhận cảnh chồng chung. Vợ ra đi cái sột, ba mẹ con với ba bộ quần áo dính da.

Hôm ấy, bà mẹ hai con bồng đứa nhỏ trở về nhà chồng, với ý định lấy mớ vật dụng cá nhân. Cổng rào mở, cửa nhà thì im ỉm. Ống khóa vẫn chưa thay mới.

Người mẹ đặt con xuống, định tra chìa. Bất giác đứa con tuổi ẵm nách khóc thét lên, níu chân mẹ. Lạ lùng, mẹ ẵm con lên, ú òa dỗ và kịp quan sát cánh cửa: cánh cửa sắt đã bị câu dây điện từ ổ cắm! Đứa nhỏ đã cứu mẹ thoát một phen điện giật. Chị la làng, bà con hàng xóm chạy sang, công an phường đến.

Chị được ly hôn ngay lập tức. Kẻ mang tội danh “cố ý giết người” bị tù treo sáu tháng. Nhưng không có cấp dưỡng gì đâu, trước tòa hắn nói, hắn không có tài sản, không có việc làm, không có thu nhập. Tất cả nhà cao cửa rộng, cả doanh nghiệp tư nhân ngành trang trí quảng cáo to sầm kia đều là của cha mẹ hắn. Khốn khổ, sau mấy đận xác minh lên xuống thì tòa công nhận: đúng như lời khai của đương sự.

Người mẹ trẻ trở về nhà cha mẹ ruột sau bảy năm bôn ba xứ người.

Anh hàng xóm sau tám năm tứ xứ cũng trở về quê với nghề thợ mộc của một doanh nghiệp khá to chuyên đồ gỗ nội thất. Mấy lúc rảnh, hắn lượm ván vụn đóng bàn thờ ông địa, ghế ngồi rửa chén, đồ chơi trẻ em để tặng hàng xóm.

Tình xưa sống dậy khi biết cô hàng xóm giờ đã “tự do”. Hắn xin bước tới. Bây giờ thì không phải nhạc phụ tương lai, mà là ba hắn, ông ngâm nga “trai tơ lấy gái nạ dòng…”. Hắn cười, con đã ba chục mùa hoa mít rụng rồi chứ tơ gì nữa? Ừ, nhắm thương mẹ bế con được thì tới.

Đám cưới diễn ra, chú rể luôn cười hì hì: “Tui mua trâu được nghé. Mà tới hai con nghé lận đó”. Chắp ghép rồi cũng được một gia đình. Nhà vợ cho ở đậu ngoài chái, hắn lo che chắn một mái ấm.

Năm sau, vợ hắn sinh đứa con gái nữa. Cô con gái ngày nào ẵm nách của vợ nay cũng bốn tuổi. Bé lanh lợi nhưng “hơi kỳ kỳ” là bảo lấy cái chén thì nó lấy cái tô; nhờ hái trái ớt xanh thì nó hái trái ớt đỏ. Đi học, cô dạy hình tròn, nó nói hình vuông…

Cho đến năm tuổi thì một hôm nó kêu nhức đầu, nhức không mở mắt được, nhức đến hết thấy đường, nhức đến ngất xỉu. Đi bệnh viện, sau mấy phen kiểm tra, xét nghiệm, chiếu, chụp thì lòi ra cục bướu não. Phải phẫu thuật dù tỷ lệ thành công chỉ là 50-50.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • “Người thứ ba”

    “Người thứ ba”

    20-12-2024 10:00

    Thế nhưng, cũng chính vì quá thân, cộng với suy nghĩ “thân thì không cần giữ kẽ”, chị thường xuyên làm chúng tôi khó xử.

  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.