PNO - Mỗi lần hay tin tôi sắp về, cha đều mong ngóng. Bến xe cách nhà 15 cây số nhưng dù nắng hay mưa, ngày hay đêm, tôi đều có cha chờ đón.
Chia sẻ bài viết: |
Sammy 10-12-2023 21:45:45
Cha tôi cũng ít khi nói chuyện hay mắng tôi như mẹ tôi. Nhưng năm hai chị em tôi đi học đại học cứ lần nào nghỉ hè hoặc tết bố tôi cũng ra điểm xuống xe cách nhà tôi chừng 7km để đón tôi lúc 3-4h sáng. Và đến ngày mùa nhà tôi có máy bừa cũ ngày xưa chứ không phải máy to mà ngồi trên điều khiển như bây giờ bố tôi đi làm thuê các nhà trong bản, có khi 12h trưa,7h tối ông vẫn chưa về vì cố thêm sào nào thì được thêm đồng để gửi cho hai con. Giờ hai chị em tôi đã có cuộc sống riêng chỉ bố tôi không làm nhiều nữa nhưng ông lại bị bệnh mà hai chị em tôi lại không giúp được gì. Bệnh mãn tính nên hàng tháng ông tự đi xe máy lên viện tỉnh để lấy thuốc, có hôm bị ngã xe. Đợt đầu ông nằm viện để chỉnh liều thuốc ông nhất quyết không cho ai đi cùng kể cả mẹ tôi, ông tự lên nhập viện và nằm đó không cho vợ con hay ai lên thăm, rồi chỉnh liều xong thì cũng tự về. Ngày tôi lấy chồng tôi và chồng chênh lệch nhau về trình độ, nghề nghiệp ông không phản đối, chỉ bảo nếu sau này không sống được với nhau, ly dị thì đưa con về với bố. Mỗi lần tôi nghĩ đến tôi đều rơi nước mắt. Giờ đây hôn nhân của tôi đang chênh vênh nhưng tôi sợ bố mẹ buồn nên chưa dám nói với hai người nữa. Chỉ để hai người nghĩ tôi đang hạnh phúc ….
Bạn có bao giờ đắn đo mãi không dám đi chơi vì sợ tốn kém?
Vừa chăm sóc mẹ chồng già yếu, vừa dìu chồng tập đi từng bước sau cơn bạo bệnh nhưng chị vẫn giành danh hiệu “Phụ nữ khởi nghiệp” của TP Thủ Đức.
“Không ai hợp tính ngay từ đầu, nên mỗi thành viên gia đình cần tập cách lắng nghe, thấu hiểu và trân quý người còn lại".
Khi cha mẹ vui vẻ, nhẹ nhàng, hài hước thì sức khỏe thể chất và tinh thần của con được cải thiện tích cực.
Nhiều người cần đến “chỗ dựa” tâm linh, mê tín dị đoan nhằm mua sự an tâm nhưng lại thiếu cảnh giác dẫn đến mất tiền oan.
Giá vàng tăng vọt lên 100 triệu đồng/lượng, gây khó khăn cho phong tục mừng cưới bằng vàng.
Lâu nay biết con viết không đẹp, nhưng tôi đâu thể hình dung con viết tệ tới mức mẹ phải tới trường gặp giáo viên.
Hóa ra việc đặt điện thoại xuống để thật sự bên con không khó. Và thật kỳ diệu khi hạnh phúc của con chỉ đơn giản là sự hiện diện của tôi.
Chị nghĩ các con cần tiền của chị, không biết có những thứ khác cần cho con hơn.
Tuổi già vui khỏe của ba mẹ giúp con cháu yên tâm xây dựng sự nghiệp và vun đắp hạnh phúc gia đình.
Hôm nay gã thất nghiệp. Hình như cũng đã lâu lắm rồi, hình như từ thuở thanh niên, cái ý muốn nghỉ việc mới quay lại với gã...
Một số người quá sa đà vào việc tận hưởng mà quên đi trách nhiệm với bản thân và gia đình, khiến cuộc sống trở nên mất cân bằng.
Nhiều bạn trẻ đã nhanh chóng nâng cao tri thức, tay nghề để thích nghi cũng như dự phòng trường hợp bị mất việc.
Chị Mai Tuyết Minh từng vẫy vùng, thử sức trên nhiều lĩnh vực, được thăng tiến, nhưng rồi chị đã rẽ sang hướng khác - tự làm chủ.
Nhiều người quan niệm, để sống hạnh phúc cần có sức khỏe, tài sản, tình yêu thương... nhưng thực tế này cũng chỉ đúng với một số người.
Kết thúc cuộc điện thoại, tôi hay chạnh lòng nghĩ liệu tôi và mẹ còn được ríu rít cùng nhau bao lâu?
Nếu một ngày, những con đường TPHCM có thêm làn đường xe đạp an toàn thì có lẽ nhịp sống sẽ dịu dàng hơn, ít khói bụi hơn...