PNO - Vì việc chia đất mà chị em bất hòa, gia đình nổi cơn sóng gió, sức khỏe của cậu tôi cũng vì thế mà sút kém.
Chia sẻ bài viết: |
Xuyen 01-09-2023 07:58:25
Ban đầu là do cha mẹ trọng nam, khinh nữ. Trong khi con nào cũng là con, con gái còn lo cho cha mẹ nhiều hơn. Vậy mà sao cha mẹ ko bao giờ nghĩ cho con gái vậy? Cùng chung cảnh ngộ, tôi cũng là con gái và trường hợp trong bài viết cũng gần giống tôi. Hỏi cha mẹ thì họ nói là nó là con trai, tụi mày con gái - gả đi rồi là xong! Trong khi đó cha mẹ ăn ko dám ăn, mặc ko dám mặc gói gém cho thằng út, bán đất cũng cho nó trọn vẹn. Nhà có 6 công ruộng là để cho con út 4 công, 2 công 2vc dưỡng già. Cái nhà cungz cho luôn thằng út. Mà bệnh đau thì 2 đứa con gái 1 đứa chăm sóc 1 đứa cho tiền. Út thì biệt tăm - nghĩ là ko liên quan tới út. Trong nhà cãi nhau, út sai nhưng đè 2 đứa con gái ra chửi. Mặc dù con gái ko sai. Uất ức!!
Cũng có những chia ly dù đã chuẩn bị trước nhưng khi xảy đến mới thấm đẫm hết đau thương.
Hãy yêu thương mình mỗi ngày, mọi lúc, mọi nơi. Tình yêu bạn dành cho chính bạn mới là tình yêu trọn vẹn và đủ đầy nhất.
Mỗi mùa Noel đến, tôi lại nhớ đến quãng thời gian tuổi thơ trong căn nhà đủ bố và mẹ. Ấm áp và an toàn biết bao!
Ngày mai là Giáng sinh, là ngày cưới của chị. Chị giật mình, hình như lâu rồi anh chị không có một cuộc hẹn hò...
Ở thành phố đắt đỏ này, nếu mẹ chồng không cùng chia khổ thì gia đình khó thuận hòa.
2 vụ hỏa hoạn kinh hoàng tại Hà Nội, TPHCM đã cướp đi nhiều sinh mạng. Vụ cháy làm tôi nhớ lại chuyện mình suýt gây thảm họa cháy toàn chung cư.
Hơn 1 giờ sáng, anh vẫn thấy đèn dưới nhà sáng đèn, lần mò ra cầu thang ngó xuống thấy vợ đang cắm cúi ngồi tính toán. Anh thở dài, xót vợ.
Tôi ước rằng đàn bà có thể lớn lên, lấy chồng sinh con, trải nghiệm, đi qua mọi chướng ngại nhưng vẫn giữ được những tin yêu như cầu vồng ngày nhỏ.
Vợ cùng tôi đi ngân hàng vay tiền, đi đặt cọc, hệt như một cặp vợ chồng đồng lòng, nhưng cô ấy lại từ chối đứng tên trên sổ hồng.
Em gái lấy chồng hơn 10 năm, nhưng cứ vài tháng một lần, khi vợ chồng mâu thuẫn, bên thông gia lại gọi điện mời cha mẹ qua để nói chuyện.
Biết tôi thắc mắc, chị thấp giọng: “Ở quê, đàn bà mà sạch sẽ, trắng trẻo, thơm tho sẽ bị nói là đàn bà hư, đàn bà vụng".
Sống dễ thì sự ra đi sẽ dễ dàng. Đơn giản vậy thôi, nhưng để hiểu và làm được, cần quá trình rèn luyện.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.