Cắt tóc, cắt một đoạn đời

08/11/2018 - 06:00

PNO - Nếu ai đó hỏi chị yêu gì ở mình nhất, chị sẽ không do dự trả lời ngay là “mái tóc”, dù chị biết mình có nhiều thứ đáng tự hào hơn chứ không chỉ mái tóc suôn dày, óng mượt.

Trong khi biết bao phụ nữ khác sử dụng đủ loại dầu gội, dầu xả, các loại kem dưỡng tóc để có mái tóc khỏe, đẹp thì chị chẳng cần loại mỹ phẩm nào ngoài món dầu gội bồ kết rẻ tiền mà chị vẫn chung thủy từ hồi con gái. Có lẽ do không tiếp xúc với hóa chất, nhiệt độ, nên tóc chị óng mượt tự nhiên mà mấy cô bạn vẫn ao ước.

Cat toc, cat mot doan doi
 

Chồng chị là người giỏi kinh doanh, nhưng không lãng mạn nên chẳng mấy khi để tâm đến mái tóc của vợ. Ngay cả lần chị giận chồng, cắt xoẹt mái tóc ngắn ngủn cũng chỉ khiến anh khẽ nhíu mày, vì thấy chị khác mọi ngày, chứ cũng chẳng mảy may thắc mắc tại sao chị vốn không thích để tóc ngắn mà nay lại cắt ngắn thế. Từ sau lần ấy, chị không còn muốn phát tín hiệu nào đến chồng qua mái tóc nữa, vì chị biết có làm cũng như không. Chồng chẳng có thời gian lẫn sự quan tâm dành cho chị.

Rồi chị gặp anh. Anh thú nhận, trong những ưu điểm ở chị, mái tóc là thứ thu hút anh nhiều nhất. Anh bảo, mái tóc của chị thuộc dạng “hiếm”, nhất là khi đa số phụ nữ bây giờ cứ chạy theo trào lưu này nọ, hết cắt, uốn lại nhuộm, duỗi, thêm gel, mousse... Anh thích ngắm những sợi tóc màu hạt dẻ tự nhiên bay lòa xòa trên cái trán bướng bỉnh của chị, thích những lúc tóc chị tung bay khi bất chợt có cơn gió ùa qua mà chị chưa kịp vén lại cho gọn gàng. Và anh thích nhất cảm giác được lùa mấy ngón tay vào làn tóc êm mượt ấy. Chị cũng thế - thích cảm giác ngồi bên anh, nghe từng ngón tay anh len nhẹ vào tóc mình, nâng niu, âu yếm. Bao ưu phiền của chị đều như tan biến, bỗng thấy đời nhẹ tênh. Chị bảo, quá nửa đời người rồi, có ai đó kề cận, sẻ chia những vui buồn vụn vặt, để tâm đến cả những thay đổi nhỏ nhoi, chị thấy mình chẳng thiết tha gì hơn nữa. Chị vẫn nhớ như in cái tin nhắn ngày đầu anh làm quen chị: “Có ai nói tóc em từng sợi nhỏ, rớt xuống đời làm sóng lênh đênh chưa?” - tin nhắn đã hạ gục trái tim kiêu hãnh mà yếu mềm khi vừa được khen tóc đẹp vừa chạm đến sở thích âm nhạc của chị.

Rồi một ngày, anh kể chuyện vợ anh đã nổi giận ra sao khi bắt gặp trên cổ áo anh vài sợi tóc dài hơn tóc cô ấy, màu tóc hạt dẻ chứ không đen tuyền. Cơn giận khiến vợ anh lên cơn đau tim đến độ phải nhập viện cấp cứu. Anh xin lỗi và mong chị đừng nghĩ đến anh nữa, vì anh sợ làm ảnh hưởng đến sức khỏe của vợ, làm khổ cả chị. Đương nhiên, bằng sự kiêu hãnh vốn có, không khó khăn mấy để chị rời xa anh, không hẳn vì cảm giác áy náy hay tội lỗi mà vì không hiểu vô tình hay số phận đã sắp đặt mà ngay vào thời điểm ấy, chị chợt nghe mọi người trong công ty nói nhiều về anh, rằng căn nhà vợ chồng anh đang ở được xây trên đất của gia đình vợ cho, chiếc xe hơi giá cả tỷ bạc anh đang đi cũng là quà của bố vợ, rằng chỉ còn vài năm nữa anh sẽ theo gia đình vợ xuất cảnh... Lỡ vợ anh có bề gì...

Lần nọ, chị thản nhiên đi ngang qua anh với mái tóc cắt cao gần sát ót, mặc đôi mắt thảng thốt của anh. Chị cũng chẳng bận tâm tìm câu trả lời. Có người khen kiểu tóc mới khiến chị trẻ ra nhiều, người lại bảo mái tóc mới khiến chị trông năng động, cá tính, thế mà bấy lâu không chịu thay đổi. Chị không tiếc mái tóc đã nuôi dưỡng bấy lâu. Kiểu tóc cũng không hẳn là kiểu gì, chỉ suôn thẳng, không uốn nhuộm, không gợn cong hay móc lai này nọ nhưng vẫn đủ sức gợi nhớ, quyến rũ. Cắt bỏ một phần tóc khá dài, chị tự nhủ phải cắt bỏ luôn đoạn quá khứ vừa chen ngang vào đời chị - quãng thời gian ngắn ngủi nhưng đáng nhớ, khi có anh. Trải nghiệm nào mà không phải trả giá, đánh đổi, nhưng chị hài lòng với thử nghiệm mới này, bởi ít ra, kiểu tóc mới cho chị hiểu được rằng, chẳng ai có thể sống chết vì một mối tình, chẳng qua vì người ta không đủ quyết tâm để thay đổi mà thôi.

Giờ mà có ai hỏi chị yêu nhất điều gì ở mình, chắc chắn câu trả lời vẫn là “mái tóc”, mái tóc của chị, lần cuối cùng vì một người mà đổi thay. 

Đào An Nhiên

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI