PNO - Anh ta cũng hứa hẹn một mái ấm để về già có nhau. Thế nhưng khi nghe tin Nga có bầu, anh ta không vui, vì anh đã có đủ nếp đủ tẻ, không muốn thêm con nữa.
Chia sẻ bài viết: |
Loan Võ 11-11-2023 12:31:33
Đọc xong bài tôi mới hiểu vì sao người vợ trước lại ly hôn với người đàn ông này.
Nhị Quỳnh 11-11-2023 05:18:36
Những con người mạnh mẽ. Khi gặp khó khăn họ luôn im lặng tự vấn bản thân nên làm gì. Họ có lòng tự trọng cao và nghị lực phi thường. Khi bạn được nghe họ kể chuyện là lúc mọi việc đã an nhiên. Họ chỉ kế để cảm thấy trút đi những uất ức trong lòng mà thôi. Không hờn giận, oán trách. Đó cũng là một cách tự thưởng cho bản thân.
Người qua đường 11-11-2023 05:11:53
Cũng tại lối sống thoáng của giới trẻ thôi. Thoải mái lên giường mà không chịu tránh thai. Phương Tây họ sống thử rất nhiều nhưng ít để xảy ra sự cố có thai ngoài ý muốn lắm. Giáo dục sức khỏe sinh sản vị thành niên ở ta còn hạn chế.
Trinh Tran 10-11-2023 20:25:53
dung la nu cuong nhan
Chị nói với mẹ: “Mẹ giúp con nhé! Nếu anh ta không nuôi con, con sẽ nuôi cả 2 đứa. Con tin là rồi con sẽ ổn”.
Kiếm tiền vất vả, nhưng việc nội trợ vất vả không kém với hàng tá việc không tên.
"Phông bạt" lung linh có mang lại mình và những người thân yêu cảm giác dễ chịu? Hay sự che đậy chỉ làm ngột ngạt thêm các mối quan hệ?
Cô mong chồng vượt qua chuỗi ngày thất bại, vực lại ý chí đã rơi rụng ngoài kia.
Trong hào quang của sự nghiệp, anh Tuấn chẳng cho phép mình ngừng nghỉ. Quả thật anh không còn thời gian cho gia đình...
Cầm tay tôi, mẹ nói nhỏ: “Mẹ biết ơn chồng con nhiều lắm. Con phải yêu thương chồng con, phải cố gắng sống cho xứng đáng với tấm lòng của nó”.
Một cuộc hôn nhân không tình yêu có thể mang lại hạnh phúc thực sự không?
Vì sao có những bà mẹ chỉ xót con mình mà không đoái hoài đến con người khác? Đặc biệt là những bà mẹ chồng...
Người ta khổ sở vì vợ kiểm soát và ghen tuông, còn tôi thì ngược lại. Nhiều khi tôi nghi ngờ thái độ của cô ấy...
Tôi đã tha thứ cho anh vì nghĩ rằng anh chỉ say nắng trong thoáng chốc, nhưng tôi đã sai, cuộc tình ấy đã mãi mãi khiến anh đổi khác.
Vài lần chị nhào sang nhà tôi lánh nạn, tránh đòn roi của chồng và nhờ gọi điện thoại cầu cứu chính quyền địa phương.
Ngay khi chị gặp biến cố trong công việc, anh dần dần lạnh nhạt, rồi cứ thế cả 2 không còn tiếng nói chung, sự quan tâm như trước.
Không phải người phụ nữ nào cũng có nhà ngoại bình yên để về mỗi khi hôn nhân giông gió.
Khi mọi người tinh ý hơn, thực tế hơn, thì tấm vỏ bọc thảo mai của Vân cũng dần xuyên thấu, kết nối gia đình trở nên lỏng lẻo.
Có khi tin dì gửi vài ngày, tôi mới trả lời ngắn gọn lấy lệ. Cũng có những tin nhắn từ dì không bao giờ có hồi âm.
"Tụi con làm cực khổ cũng ráng mua cho mẹ đó”. Lời con dâu khiến bà Thanh có cảm giác mắc nợ.
Từ ngày vợ chồng anh trai được bố mẹ tôi giao cho về sống căn nhà tổ, nơi ấy trở thành “điểm hẹn” của họ hàng bên vợ.
Sẽ có người nói ngay, chồng tệ thế sao tôi không bỏ đi, làm lại từ đầu? Hà cớ gì cứ phải cam chịu, kêu khổ, đổ thừa cho số phận!