Bốn mùa hân hoan

08/07/2015 - 08:09

PNO - PN - “Tháng Sáu nắng như đổ lửa, cây sấu già thả chiếc lá xanh” (*). Ngày cuối cùng của tháng Sáu rồi cũng hết, Hà Nội tháng Bảy bắt đầu với những ngày nóng lên đến 43 độ C.

edf40wrjww2tblPage:Content

Bon mua han hoan

Ảnh: Trần Kháng.

Họ đi trên đường Hàng Bông, một buổi sáng trễ nải của tháng Sáu. Ngay cả mang kính mát thì vẫn bị chảy nước mắt, vì ánh sáng chói chang khủng khiếp. Đường và hè bắt đầu tỏa hơi nóng hầm hập, những người đàn bà ngột ngạt trong bộ quần áo chống nắng và khẩu trang.

- Làm sao chúng ta sống qua được mùa hè 430C này?

- Chúng ta có nỗi nhung nhớ mùa đông. Mình đợi chờ nó, thèm nó. Và mình sẽ đi hết sự khủng khiếp của thời tiết, qua mỗi mùa, qua mỗi năm, chính bằng nỗi nhớ mùa. Ta sẽ vượt qua cái rét mướt thê lương của ngày đông vì phía trước có mùa hè ấm nóng. Ta sống sót sau những ngày mưa phùn ẩm mục kéo dài vì lòng khấp khởi đợi đón buổi áo mỏng rực rỡ và vỉa hè khô ròn lá cây. Và lúc em lả đi vì nắng nóng, em sẽ được an ủi khi nghĩ đến trận gió heo may đầu tiên sẽ về. Khăn lụa nhiều màu và áo len rộng mặc với quần jeans. Món ăn của ngày đông, chỗ ngồi ngày đông, cốc trà nóng vào mỗi sáng mùa đông rét ngọt. Em sẽ lùa đôi bàn tay cóng lạnh của mình vào vòm ngực của người đàn ông em yêu, những nụ hôn lạnh như kem, ấm dần ấm dần. Nghĩ về giấc mơ ấy giữa tháng Sáu, em không thấy tuyệt sao?

Ừ thật! Hà Nội là xứ sở kỳ diệu, khiến người ta say mê và không thể rời bỏ, vì Hà Nội có bốn mùa rõ rệt, được chừng vài ngày háo hức ngọt ngào, sau đó là lẩm cẩm ẩm ương và chịu đựng. Mùa ở Hà Nội như một người tình đỏng đảnh và lắm tật xấu. Ta luôn ao ước nàng, và ngập tràn hân hoan mỗi khi nàng quay về.

Nhưng nũng nịu và dịu dàng qua đi rất nhanh, nàng sẽ cằn nhằn và cau có. Nàng làm phiền đến mức ta thấy khó ở, ta bị mất tự do và bất tiện với chính mình. Ta lại mong nàng đi xa, để khoảng cách sẽ làm mờ những trách móc và cáu giận, sương mù của tưởng tượng khiến ta hình dung về nàng chỉ còn trìu mến. Ta sẽ chỉ nhớ nụ hôn ngất ngây của nàng. Và trong huyền hoặc ảo giác của nỗi nhớ, ta lại tha thứ cho nàng tất thảy và nhen nhóm trong lòng nỗi thèm khát nàng đến cuồng dại.

Mùa đông, từ trên nóc phố Cầu Gỗ nhìn xuống hồ Gươm, chúng mình sẽ thấy màu gì? Hẳn không phải màu rêu mệt mỏi và đau yếu này. Ngày trước, mặt hồ ánh biếc đến mức người ta đặt tên thành một loại màu: xanh Lục Thủy. Thỉnh thoảng vào những buổi chiều mùa đông, khi hồi quang của bầu trời hắt xuống nước hồ, màu xanh thần thoại vẫn có thể quay về, nhưng chỉ khi chúng mình đủ thư nhàn để nhận ra sắc xanh ấy từ một độ cao mà gió thổi qua lạnh buốt như lưỡi dao có thể làm chảy nước mắt.

Bon mua han hoan

Ảnh: Trần Kháng.

Tháng Sáu rồi đến tháng Bảy, vẫn nắng nóng như đổ lửa. Em đừng than vãn về thời tiết, về nắng lắm mưa nhiều. Đừng cau có về kẹt xe. Đừng càu nhàu về công việc chán ngán. Hãy thức dậy mỗi buổi sáng mai trong veo, em sẽ nhận ra riêng việc mình còn đứng đây để hít thở khí trời, với cơ thể nguyên vẹn, và chút nữa mình sẽ được đi làm, dưới bàn tay mình bao thứ hay ho cứ mọc lên, cuối ngày, sau chặng đường dài cực nhọc là mái nhà thơm mùi cơm sôi có người đang đợi mình về. Riêng điều đó đã đủ tuyệt diệu và may mắn lắm rồi, em biết không?

Sao tôi lại kể cho em nghe về bốn mùa Hà Nội? Vì tôi thấy bốn mùa khắc nghiệt và thương yêu ấy gói trọn trong mình triết lý thú vị về cách chúng ta đi giữa đời sống này. Em sẽ thanh thản đi hết tận cùng nỗi khổ nếu phía trước có gì thật rực rỡ chờ đợi. Em cần cảm tạ trời đất vì em còn được đón những ngày mới, những mùa mới như một món quà bí mật mà mình chưa biết. Em cần yêu ai đó hoặc điều gì đó suốt bốn mùa, để bốn mùa nhung nhớ và phấn khích luôn như một tán cây xanh tỏa bóng. Nào ai cấm được em kết hoa, hay trống giong cờ mở mỗi ngày để nghênh đón hội hè miên man sẽ đến.

Lễ hội từ ngày nắng kéo dài đến ngày mưa, vì ngày nào cũng đầy kỳ diệu và không lặp lại. Những ngày hoặc náo nức, hoặc dịu dàng, hoặc mệt mỏi, hoặc khổ đau…dù gì thì cũng luôn độc đáo vô cùng, đã vì em mà đến. Nhưng em biết không, lễ hội chỉ khởi sự được trong lòng những kẻ đã sẵn hân hoan…

Sáng nay, tháng Bảy, tôi bắt đầu tưởng tượng đến mùa Ngâu. Lúc trắng trời trắng đất, không gian như sũng ướt nước mắt - lúc ấy chúng mình sẽ ngồi ở đâu để cùng nhau uống trà ngắm mưa?…

QUỲNH HƯƠNG

* “Bài ca tháng Sáu” của nhạc sĩ Đỗ Bảo.

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI