Bỏ con ra đi?

20/10/2014 - 16:27

PNO - PN - Kính gửi chị Hạnh Dung! Em 30 tuổi, lấy chồng được gần hai năm, có một con trai hơn sáu tháng.

edf40wrjww2tblPage:Content

Em 30 tuổi, lấy chồng được gần hai năm, có một con trai hơn sáu tháng. Vợ chồng em thường sống trong cảnh chiến tranh lạnh, không cãi vã to tiếng nhưng cũng chẳng quan tâm nhau. Trước khi cưới em, anh đã ly hôn vợ và có nhiều “mối tình đặc biệt” (sống chung mà không cưới xin). Khi cưới, em thỏa thuận với anh: vợ chồng phải trung thực với nhau. Nhưng, dường như nói dối là bản chất của anh vì chưa bao giờ anh nói thật với em cả quá khứ lẫn hiện tại. Đi đâu, làm gì, với ai, anh đều báo cho em biết nhưng thông tin hoàn toàn khác thực tế. Anh giữ chức vụ khá quan trọng trong một công ty nên thu nhập cao, tỷ lệ thuận với việc về trễ vì công tác (như lời anh nói). Tiền bạc nhiều, nhưng em chỉ được xài chứ không được giữ: tất cả tài sản từ nhà cửa, đất đai, xe cộ, sổ tín dụng đều đứng tên anh; đến xe hơi anh mua tặng em cũng anh đứng tên. Từ ngày em mang thai và sinh con đến nay, vợ chồng không còn quan hệ với nhau nữa, nhưng anh lại có mua bao cao su và thuốc trợ cương (do chị bán thuốc tây gần nhà cho biết). Hiện em sống như cái bóng trong nhà, từ sáng đến tối chỉ quanh quẩn với con và việc nhà. Em thật sự muốn thoát khỏi cuộc sống này nhưng em không nhà cửa, không việc làm, cũng chẳng có tiền để dành. Nếu ly hôn, liệu em có được nuôi con? Mà nếu được quyền nuôi con, em cũng không biết làm gì để con em khỏi khổ. Gia đình em ở tận miền Bắc, lại nghèo, em không dám cho cha mẹ biết. Em định cứ bỏ đi, khi nào kiếm được việc (em có bằng cao đẳng) sẽ về đón con sau, được không chị? Chị giúp em một lối ra.

Hà (TP.HCM)

Bo con ra di?

Em Hà mến,

Kế hoạch lẳng lặng bỏ đi một mình của em không ổn chút nào vì như thế là trốn tránh thực tế, không giải quyết được vấn đề, sau này chỉ càng rối thêm. Nếu vợ chồng sống chung đúng như em kể trong thư thì quả là không còn đường nào để vun đắp tình cảm, chỉ có một lối thoát duy nhất là ly hôn. Không thể chịu đựng nổi một người chồng sống “thủ thế” với vợ đến vậy, quản lý hết mọi tài sản, nói dối vợ thường xuyên, lại có những quan hệ mờ ám ngoài hôn nhân. Tuy nhiên, chia tay thì vướng phải cái khó là trước giờ em chỉ sống dựa vào chồng, không có tài sản, nghề nghiệp. Như vậy, lời giải cho bài toán này chỉ có một con đường là em phải tự lập được trước khi bước ra khỏi nhà chồng.

Việc em cần làm lúc này là hãy cố chịu đựng thêm một thời gian nữa, cho đến khi con em cứng cáp, em tìm được việc làm và chuẩn bị được cho mình một chốn dung thân. Chuẩn bị đâu đó xong xuôi, em hãy đặt thẳng vấn đề với chồng về chuyện ly hôn. Em vào cửa chính thì phải ra bằng cửa chính. Nếu em bỏ con trốn đi, sau này việc ly hôn và giành lại quyền nuôi con sẽ rất khó khăn, rắc rối. Em còn trẻ, có thể sẽ còn đi bước nữa khi gặp người thích hợp, nếu không giải quyết rõ ràng và dứt khoát cuộc hôn nhân này thì sẽ gặp nhiều vướng mắc. Nhìn chung, ly hôn là chuyện khó tránh, nhưng em cần có sự chuẩn bị chu đáo để thẳng thắn bước ra, chứ không phải là lẳng lặng bỏ trốn giữa lúc chỉ có hai bàn tay trắng. Việc chuẩn bị của em có thể tính bằng đơn vị năm, nhưng không thể vì thế mà không cố gắng kiên trì. Hãy bình tâm, tính toán kỹ và chỉ nên chia tay khi đã có thể tạm đứng được trên đôi chân mình.

HẠNH DUNG (hanhdung@baophunu.org.vn)

Tư vấn trực tiếp tại tòa soạn từ 8g đến 17g các ngày thứ Hai, ba, Tư, năm, Sáu

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI