PNO - Ngoài 70, ông bà vẫn xưng hô với nhau bằng những tiếng “anh - em” ngọt ngào. Họ như 2 người bạn tâm giao, hòa hợp trong mọi ý định, sở thích.
Ngôi nhà đơn sơ của ông bà nằm đầu một con hẻm nhỏ khó tìm, nhưng chỉ cần đến khu vực nhà thờ Lái Thiêu (TP Thuận An, tỉnh Bình Dương) hỏi nhà bà Y - ông Lợi, mọi người đều biết đó là “ông bà châm cứu đông y, chữa bệnh miễn phí”.
Bà Nguyễn Thị Y xuất thân là nữ điều dưỡng, nữ hộ sinh nhiều năm công tác tại Bệnh viện đa khoa TP Thuận An, Bình Dương. Năm 1995, bà xin nghỉ làm tại bệnh viện rồi theo học để sau này trở thành hội viên Hội Đông y Việt Nam.
Năm 2004, bà mở phòng khám châm cứu từ thiện tại nhà để giúp đỡ bà con nghèo. Chung chí hướng với vợ, chồng bà - ông Phan Thành Lợi cũng theo học ngành đông y. Tiếng lành đồn xa, căn nhà chừng 40m2 cũng là phòng khám từ thiện của vợ chồng bà với 4 chiếc giường y tế mỗi ngày đón trên 10 lượt khách. Ngày cao điểm, khoảng 20 người tới thăm khám và chữa trị những bệnh thông thường. Đa phần họ là công nhân, người bán vé số, lao công, tạp vụ…
Tôi đến phòng khám của ông bà vào một buổi sáng, ông bà đang tất bật chăm sóc bệnh. Chị Trần Thị Thu (64 tuổi) làm công việc buôn bán tự do chia sẻ: “Hơn 10 năm rồi, cứ thấy trong người không được khỏe tôi lại ghé nhờ cô Y khám và xoa bóp, châm cứu, thành bệnh nhân thân thiết lúc nào không hay. Cô chú không lấy tiền. Nhưng biết cô chú làm từ thiện nhiều năm nay, nên tôi thỉnh thoảng vẫn góp chút đỉnh để phụ cô chú mua thuốc giúp lại người khác”.
Chị Diệu Linh (56 tuổi) có nghề hát bóng rỗi (hát lễ cúng đình) nhưng thu nhập bấp bênh. Chị là bệnh nhân quen thuộc hơn chục năm nay của phòng khám từ thiện cô Y. Chị Linh cho biết: “Có giai đoạn chân của tôi đau nhức đến nỗi không đi nổi. Nếu không có phòng khám từ thiện của cô chú, chắc tôi phải nằm liệt vì không đủ tiền đi bệnh viện chạy chữa”.
Ông Phan Thành Lợi và bà Nguyễn Thị Y quen biết rồi kết hôn với nhau năm 1985. Từ nhỏ, bà Y đã ăn chay trường. Sau khi lấy vợ, ông Lợi cũng ăn chay trường cùng vợ cho đến nay. Ông bà có người con trai nay đã trưởng thành và có gia đình riêng.
Ông Lợi cho biết, ông bà gặp nhau là một duyên lành bởi cả hai cùng quan điểm sống: hướng thiện, giúp đỡ mọi người. Ngoài khám bệnh cho bệnh nhân, mỗi tối ông bà đều cùng nhau đọc kinh Phật và hài lòng với cuộc sống giản dị. Ông cười: “Tôi là người chăm sóc vợ nhiều hơn, vì thể trạng và sức khỏe của tôi tốt hơn bà ấy. Tôi là người chủ cái bếp. Vợ khen tôi nấu cơm chay ngon hơn bà ấy”.
![]() |
Khi rảnh rỗi, ông bà cùng lật cuốn album xem và nhớ lại những chương trình hoạt động từ thiện |
Tối, sau những giờ làm việc, ông bà thường ngồi lại tâm tình, xem lại hình ảnh trong hành trình đi đây đó giúp người. Bà ít nói, ông cũng ít nói. Căn nhà nhỏ bình yên giữa dòng đời có nhiều biến động. Tôi tò mò về kinh phí hoạt động của phòng khám, bà nhẹ nhàng: “Vợ chồng tôi có lương hưu, ăn chay nên cũng đủ sống. Chúng tôi giúp người chủ yếu bằng công sức, như bấm huyệt, châm cứu, xoa bóp… Ai truyền nước, thì chỉ trả tiền chai nước”.
Đến nay đã ngoài 70, ông bà vẫn luôn xưng hô với nhau bằng những tiếng “anh - em” ngọt ngào. Tôi cảm nhận họ như 2 người bạn tâm giao, hòa hợp trong mọi ý định, sở thích. Ông bà cũng luôn bên nhau trong các hoạt động thiện nguyện của nhiều tổ chức để khám chữa bệnh cho bà con nghèo vùng sâu vùng xa.
Từ năm 2008 đến nay, ông bà duy trì đều đặn việc tặng 150 ổ bánh mì vào các ngày 15 và 30 mỗi tháng cho người lao động nghèo. Đôi vợ chồng được các cơ quan đoàn thể tặng nhiều bằng khen cảm ơn và được bà con lối xóm xa gần mến mộ.
Ly Na
Chia sẻ bài viết: |
Thanh Bình 01-02-2023 09:01:42
Rất ngưỡng mộ Chú và Cô. Kính chúc Chú và Cô nhiều sức khỏe - hạnh phúc - bình an và luôn là chỗ dựa về sức khỏe cho bà con có hoàn cảnh khó khăn.
Trong thực tế, những cặp đôi lớn tuổi chung sống không hôn thú có chiều hướng tăng lên.
“Được ngày nào thì hay ngày đó!”. Có lẽ ba tôi đã học gần xong bài học chấp nhận khi nói như thế với chị em chúng tôi.
Có thể nói những người đàn ông phụ việc cho vợ đa phần là những người rất hiền, không ngại khó, không mặc cảm...
Ngoại con năm nay ngoài 70, sau tai biến phải ngồi xe lăn. Ngoại có cử chỉ, động tác rất khó coi...
Nếu biết nhìn nhận đúng bản chất của nghịch cảnh, những đôi lứa yêu nhau càng có thêm động lực để tận hưởng và “chánh niệm” với hạnh phúc.
Có những thứ nếu không tập làm từ nhỏ sẽ rất khó thực hiện khi ta đã lớn, đã già, dù trong lòng rất muốn.
Anh hùng Lao động Phạm Thị Huân mộc mạc, kiệm lời về mình. Cuộc trò chuyện với bà bỗng chốc trở thành dòng hồi ức rưng rưng về mẹ, về ba.
Nhìn vào cuộc hôn nhân của cha mẹ, Lan nhận ra rằng sự kiểm soát tuyệt đối có thể làm mất đi những điều ngọt ngào.
Ống ghè chứa cả tuổi thơ, chứa cả niềm tự hào, hoài nhớ về một làng nghề làm gốm vang danh một thời.
Nụ cười của mẹ giúp con cảm thấy an toàn và được yêu thương đúng cách.
Thành công của một doanh nhân không chỉ đo bằng sự nghiệp mà còn bằng cách họ xây dựng tổ ấm yêu thương, hiếu đạo trên dưới vẹn toàn.
Trong suy nghĩ của bà, phụ nữ nhịn ăn, nhịn mặc lo cho chồng con là điều đương nhiên. Bà luôn đặt mình ở phía sau những người đàn ông trong nhà.
Khi được cưng chiều, thú cưng vô tình trở thành nguyên nhân gây sứt mẻ tình cảm gia đình.
Bạn có bao giờ đắn đo mãi không dám đi chơi vì sợ tốn kém?
Vừa chăm sóc mẹ chồng già yếu, vừa dìu chồng tập đi từng bước sau cơn bạo bệnh nhưng chị vẫn giành danh hiệu “Phụ nữ khởi nghiệp” của TP Thủ Đức.
“Không ai hợp tính ngay từ đầu, nên mỗi thành viên gia đình cần tập cách lắng nghe, thấu hiểu và trân quý người còn lại".
Khi cha mẹ vui vẻ, nhẹ nhàng, hài hước thì sức khỏe thể chất và tinh thần của con được cải thiện tích cực.
Nhiều người cần đến “chỗ dựa” tâm linh, mê tín dị đoan nhằm mua sự an tâm nhưng lại thiếu cảnh giác dẫn đến mất tiền oan.