PNO - Những tấm ảnh chụp từ hồi ba mẹ tôi mới mười chín, đôi mươi. Họ đã có một tuổi trẻ huy hoàng khiến con cháu phải trầm trồ.
Chia sẻ bài viết: |
Thuỳ Trang 20-08-2023 14:51:01
Nhìn cụ ông hồi trẻ trên đường phố nước Pháp mà to cao, bệ vệ, sang trọng không thua kém gì mấy ông Tây đi bên cạnh. Người Việt Nam ta cũng ra gì và này nọ phết chứ bộ.
Lý Ngân 20-08-2023 14:42:36
Bài viết rất hay, giàu cảm xúc, mộc mạc, nhẹ nhàng mà ẩn chứa ý nghĩa sâu sa. Đọc xong đoạn kết, tôi thấy lòng cứ mênh mang mãi. Cha mẹ tác giả đã có tuổi trẻ huy hoàng, rồi họ sống cuộc đời tiết kiệm, khiêm tốn và cùng nhau vượt qua bao biến cố, nhìn con cháu lớn khôn. Thế là hoàn thành một kiếp người, không có gì nuối tiếc nữa. Ngày xưa người ta đối đãi nhau tử tế như thế đó, gia đình vẫn là nền tảng quan trọng nhất, dù giàu hay nghèo.
Phạm Viết Hùng 20-08-2023 14:36:40
Nhìn tấm hình, quang cảnh đặc trưng trước 1975 của người dân Sài Gòn. Các cụ ông cụ bà ngày xưa sang trọng, lịch lãm thế. Cụ ông toát lên vẻ trí thức, cụ bà lại đài các, tiểu thơ. Thời 1950 mà có cửa tiệm ở Catina thì gia thế khủng rồi.
Ngô Đức Hải 19-08-2023 10:51:32
Tôi nhìn ngắm mãi không gian đằng sau trong bức ảnh. Tất cả từ tấm biển hiệu, đứa trẻ con lai tóc vàng, người qua lại đều là một phần của thời gian, đều có một câu chuyện, họ đã trở thành ký ức. Tôi và các bạn cũng thế, nay là hiện tại nhưng mai là thành quá khứ rồi.
Nga Thanh 19-08-2023 10:48:02
Cái túi của cô gái ngày đó đẹp quá, thời trang hơn cả bây giờ
Bạch Văn Cầm 19-08-2023 10:12:29
Ông bà đẹp quá. Ông có nét lãng tử, sang trọng. Bà thì đẹp kiểu tiểu thư, kiêu kỳ.
Nhìn lại hành trình vừa qua, chị Bình tin rằng, lấy chồng bộ đội chính là duyên may của chị.
Giá vàng tăng phi mã trong vài ngày gần đây kéo theo không ít nỗi lo. Nuôi con trong thời bão giá và cơn lốc mất việc liệu có... khó quá?
Cuộc sống của họ là minh chứng sống động cho tinh thần người lính: kiên cường trong chiến trận, bền bỉ trong đời thường, thủy chung trong tình yêu.
Không chỉ là nâng cao thể lực, rèn luyện sức khỏe, tôi còn rèn mình vượt qua tâm lý “một mình”.
Kết hôn từ năm 1979, chưa ngày nào cô chú ngừng dành tình cảm đặc biệt cho nửa kia của mình
Khủng hoảng niềm tin có lẽ là giai đoạn “khó ở” nhất trong cuộc đời. Là lúc bạn hoang mang tự hỏi: "Mình đang cố gắng vì ai vậy?"
“Tự lập" nên hiểu là không phụ thuộc, dựa dẫm vào nhau thái quá, chứ không phải kiểu mạnh ai nấy sống và có phần lạnh lùng, vô cảm.
Chúng tôi không tìm kiếm tốc độ, không tham gia các cuộc đua, mà đạp từng vòng xe chậm rãi qua những cung đường xanh mát, tận hưởng cuộc sống.
Cuốn “Nhật ký viết cho con yêu quý” là kỷ vật vô giá mà gia đình đã dày công lưu giữ hơn nửa thế kỷ.
Góc học tập của con là một chiến trường, nơi mẹ con vật lộn với con số, con chữ vì con bị khuyết tật trí tuệ, không tiếp thu được.
Chị Trinh than với tôi: “Cuộc sống đã nhiều áp lực, lại còn phải đối diện với đủ thứ bệnh, mất hết động lực sống em ạ!”.
Ai cũng tin anh Út lấy hết 30 cây vàng của mẹ, yêu cầu anh đem ra chia lại cho công bằng.
Sòng phẳng là cách để chị vững tin vào bản thân. Chị không muốn nợ ai, không muốn lún sâu vào cảm xúc đến mức đánh mất sự độc lập.
Biti’s hiện là một doanh nghiệp tiên phong của xu thế phát triển bền vững. Người đưa Biti’s đạt thành quả đó là bà Vưu Lệ Quyên, CEO của doanh nghiệp...
30/4 năm nay, gia đình tôi chọn ở lại thành phố nghỉ lễ để chứng kiến những hoạt động chào mừng hoành tráng và ý nghĩa.
Nhiều người lớn không ngần ngại lợi dụng trẻ em để tạo ra những nội dung “bẩn”.
Khi buồn cứ hãy khóc đi. Khóc âm thầm cũng được mà khóc thật to cũng chẳng sao.
Ông bà tâm sự do trải qua thời bom đạn, từng vuốt mắt nhiều đồng đội, hơn ai hết, họ yêu quý cuộc sống yên bình.