Bài dự thi Những bức ảnh trong đời: Chiếc ghế mẹ ngồi

27/12/2023 - 15:29

PNO - Tôi đau đớn nhận ra số lần mẹ ra ghế cứ thưa dần. Ấy là lúc bệnh của mẹ ngày một nặng, không thể di chuyển từ giường ra ghế.

Đó là chiếc ghế rất cũ, của ông bà nội để lại. Mẹ tôi đã ngồi ở đó gần 10 năm. Từ ngày mẹ bị ngã và mắc bệnh Parkinson, sức khỏe và tinh thần mẹ yếu dần, chân tay không thể hoạt động. Gần 10 năm, mẹ chỉ quanh quẩn trong nhà.

Thế giới của mẹ được nhìn từ băng ghế này trở ra ngõ, mẹ thấy được người làng đi qua lại, tiếp chuyện với các cô dì hàng xóm. Ở đó, mẹ đón con cháu từ xa về và cũng lại bùi ngùi tiễn các con đi. Chiếc ghế còn là nơi mẹ nhận những tấm huy hiệu Đảng, những món quà của chi hội phụ nữ xã, huyện vào dịp lễ, tết. Mỗi dịp như vậy, mẹ vui lắm. 

Ngày trẻ, mẹ xinh nhất làng. Mẹ được bầu làm đội trưởng đội sản xuất, rồi lên làm xã đội trưởng dân quân, làm chủ tịch hội phụ nữ xã…

Mẹ của tác giả được trao Huy hiệu 55 năm tuổi Đảng vào năm 2022, ngay tại chiếc ghế quen thuộc
Mẹ của tác giả được trao Huy hiệu 55 năm tuổi Đảng vào năm 2022, ngay tại chiếc ghế quen thuộc

Trong thời mưa bom bão đạn, một mình mẹ tay cuốc, tay cày, vừa quản việc nước, vừa gánh việc nhà, không thể kể hết nỗi nhọc nhằn của mẹ. Nhưng mẹ luôn hoàn thành tốt tất cả, được mọi người kính nể. Với chúng tôi, mẹ luôn là tấm gương sáng đầy tự hào.

Vất vả bao năm, chỉ mong con lớn trưởng thành, được an nhàn tuổi già. Nhưng khi mới ngoài 70 tuổi, mẹ đã không thể đi lại bình thường, chân tay cứ yếu dần và đau nhức. Từ đó, mẹ gắn bó vui buồn cùng chiếc ghế này - chỗ duy nhất trong nhà giúp mẹ nhìn ra thế giới ngoài kia.

Nhà có 5 người con thì 3 đứa lập nghiệp xa. Thời gian tôi được chăm sóc mẹ rất ít. Mỗi lần về quê, tôi đã thấy mẹ ngồi đây đón. Mẹ kể cho tôi nghe về chuyện làng xóm, chuyện ngày xưa, mẹ ngắm nhìn các cháu chơi đùa và nở nụ cười hiền. Những lúc gần mẹ, tôi tranh thủ nói chuyện, tranh thủ tắm gội và đút cho mẹ ăn.

Tôi không có nhiều thời gian và có khi quên cả chụp hình với mẹ. Những tấm hình tôi có được đều nhờ anh chị tôi ở nhà gửi hoặc khi ở Sài Gòn, tôi mở camera tìm bóng mẹ. Chẳng hạn ngày mẹ nhận Huy hiệu 55 năm tuổi Đảng, mẹ cũng ngồi nơi chiếc ghế ấy; ảnh được anh chị tôi chụp, gửi cho tôi với biết bao tự hào.

Tôi cũng chụp lại rất nhiều khoảnh khắc của mẹ từ chiếc camera an ninh. Mẹ đâu biết, ở nơi xa xôi này, con gái vẫn ngắm nhìn mẹ mỗi ngày trên băng ghế. Tôi hạnh phúc khi mẹ cười, khi mẹ có người đến chơi; tôi buồn xót xa khi chỉ có mình mẹ ngồi nhìn ra phía cửa.

Tôi cứ âm thầm như vậy và đau đớn nhận ra số lần mẹ ra ghế cứ thưa dần. Ấy là lúc bệnh của mẹ ngày một nặng, không thể di chuyển từ giường ra ghế. Một ngày mùa thu năm ngoái, mẹ tôi đã về với ông bà tổ tiên, bỏ lại chiếc ghế, bỏ lại ba và anh em tôi trong nỗi đau và sự tiếc nhớ khôn nguôi.

Giờ đây, mỗi chiều, qua camera, chỉ còn thấy dáng ba tôi trước hiên, bên chiếc ghế năm xưa mẹ vẫn hay ngồi, một mình lặng im, ngóng nhìn ra phía cổng. Mẹ ơi, khoảng trống kia làm sao con có thể lấp đầy?

Dương Thị Loan (Củ Chi, TPHCM)

 

Mời bạn viết và gửi những tấm hình quý giá đến cuộc thi Những bức ảnh trong đời do Báo Phụ nữ TPHCM tổ chức.

Tác phẩm tham gia cuộc thi vui lòng gửi về:

- Tòa soạn Báo Phụ nữ TPHCM, 311 Điện Biên Phủ, quận 3, TPHCM. Ngoài bì thư ghi rõ: “Bài dự thi Những bức ảnh trong đời”.

- Hoặc email: nhungbucanhtrongdoi@baophunu.org.vn. Tiêu đề ghi rõ: “Bài dự thi Những bức ảnh trong đời”.

Cơ cấu giải thưởng: 

- 1 giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100, trị giá 22.000.000 + 10.000.000 đồng tiền mặt.

- 1 giải Nhì: 1 máy ảnh Canon Powershot V10, trị giá 16.000.000 + 5.000.000 đồng tiền mặt.

- 2 giải Ba: Mỗi giải 3.000.000 đồng tiền mặt.

- 3 giải Khuyến khích: Mỗi giải 2.000.000 đồng tiền mặt.

- 6 giải phụ Tác phẩm được bình chọn nhiều nhất (dựa vào lượt like, share trên fanpage Báo Phụ nữ TPHCM và trên website của Báo Phụ nữ TPHCM, theo mỗi tháng). Mỗi giải 1 máy in Canon G1010, trị giá 3.500.000 đồng. 

Thể lệ cuộc thi xin xem Tại đây


 

 

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI