PNO - Trước lúc mất, chị dâu nhắc đi nhắc lại với chồng rằng, dù thế nào cũng cố giữ căn nhà cho 2 con. Thế nhưng chỉ hơn 3 năm sau các cháu tôi đã phải ra ngoài thuê nhà trọ.
Chia sẻ bài viết: |
Hồng Anh 11-10-2023 19:17:48
Bọn đàn ông bây giờ cũng thực dụng lắm làm gì nó nai lưng ra nuôi mấy đứa con của cô ấy. Nếu có thật tôi bái phục nàng ấy
mongmo 09-10-2023 22:31:03
CON TÔI LÀ TRÊN HẾT.
mongmo 09-10-2023 22:27:54
tái hôn mà lại đi hốt 3 chiếc tàu há mồm, không có chuyện đó đâu.như là tôi thì chỉ tái hôn với người chỉ một con nhỏ hoặc chưa con chứ không có chuyện hốt của nợ về để nuôi tu hú đâu,đây chỉ là chuyện bịa, chuyện hư cấu không có thật.
Người qua đường 09-10-2023 10:11:26
Ôi chao, quan trọng là anh già có trả nổi hết nợ trước khi chết ko?
Và giá trị căn hộ có thể so được với căn nhà sao?
Lẽ ra 100% giá trị căn nhà sẽ được thừa kế bởi 2 con của anh & vợ đầu & đó là điều hợp lí vì căn nhà là kết quả của bao năm lao động chắt bóp của anh & vợ đầu.
Nhưng giờ hơn 1/2 giá trị căn nhà lại trở thành tài sản thừa kế của vợ mới & 2 con đầu khi anh trăm tuổi.
Đến lúc đó ko chắc là 2 con anh đã đòi được phần mình dễ dàng. Cả căn hộ cũng vậy nếu nó ko được đứng tên sở hữu bởi 2 con ngay từ đầu.
Lẽ ra 2 con đầu phải được an ổn sinh sống & thừa kế căn nhà do cha mẹ mình chắt bóp làm lụng cả đời. Đàng này lại phải dọn ra ở trọ tạm bợ vất vơ vất vưởng, rồi sống trong 1 căn hộ còn trong quá trình trả nợ.
Đúng là sẩy cha ăn cơm với cá, sẩy mẹ liếm lá dọc đường. Thương thay!
Baby 09-10-2023 08:20:34
A cua ban mua 1 ngôi nha khac nhưng vua kha nang chi tra thôi để cho gia dinh hiện tai của A ban , con ngoi nha dang o thu chi danh tiếng cho 2 dua chau cua ban , như vay moi dung TINH , dung LY
Sống dễ thì sự ra đi sẽ dễ dàng. Đơn giản vậy thôi, nhưng để hiểu và làm được, cần quá trình rèn luyện.
Nếu tôi nói ra, liệu mẹ chồng tôi có thể chịu đựng và vượt qua?
Không biết anh bắt đầu có vấn đề khi bước qua tuổi trung niên hay chị trở nên khó tính?
Cuối năm, không khí gia đình trong nhà tôi căng thẳng chỉ vì chuyện tiền. Vợ chồng đi làm quanh năm nhưng chẳng dành dụm được đồng nào.
Tôi nhớ mãi lời bố nói với mình như vậy. Bố muốn nhắc nhở con cháu khi ở tuổi trẻ phải nỗ lực phấn đấu để có thành quả sau này.
Giáng sinh năm sau, chị được tin cô gái ấy đã lấy chồng, để bé Su lại cho nhà ngoại nuôi. Chị len lén thở phào.
Bác Tân không bao giờ nhắc đến những đứa con nào khác ngoài cô Ngọc, vì họ không kiếm được nhiều tiền.
Tôi từng phản kháng nhiều, nhưng cuối cùng đành cam chịu khi bản thân chẳng còn nắm kinh tế gì trong tay.
Chị thật không ngờ những lời nói trong lúc thiếu kiềm chế của mình đã hằn sâu trong con như một vết sẹo khó phai.
Tình yêu chân thành chỉ được thử thách qua ngày dài tháng rộng, qua những nhọc nhằn, bộn bề của cuộc sống...
Sau lần thứ ba bị ngất khi gần chồng, vợ tôi bắt đầu sợ chết và sợ luôn chuyện vợ chồng
Chú giao hết tài sản cho anh Bình, dặn anh muốn chia cho các em thế nào tuỳ ý. Vô tình, chú đặt gánh nặng lên anh Bình.
Có sức khỏe là có tất cả, muốn có sức khỏe phải tin rằng, việc gì rồi cũng qua.
Tôi nhớ, mỗi ngày đi làm về, vợ đều khóc, đêm mất ngủ vì căng thẳng do công việc quá nhiều.
Một cuộc tình trong bóng tối thường kết thúc bằng gì? Có phải hai bên luôn chia tay êm thắm, đường ai nấy bước và trả người kia về đúng bến bờ?
Tuổi già mỗi nhà mỗi cảnh, miễn sao người trong cuộc thấy vui. Ngủ riêng hay chung không quan trọng, quan trọng là lòng còn hướng về nhau.
Có bao giờ bạn nghĩ đôi tay người mình yêu vung thành nắm đấm, giáng xuống bạn?
Chúng ta nên cởi mở với nhau khi nói đến đoạn kết của đời mình, một cái "ải" mà ai rồi cũng phải qua. Chỉ khác ở chỗ sớm hay muộn.