PNO - Gần 5 tháng sau đám cháy kinh hoàng, nhịp sống của bà con quanh nhà máy Rạng Đông đã trở lại bình thường. Nhiều người bình thản nhắc lại chuyện cũ. Nhiều người khác, với họ, trận cháy hồi tháng Tám vẫn còn là nỗi ám ảnh.
“Cháy ở cuối nhà máy, chứ có cháy ở đầu này đâu”
Vỉa hè phía Tây Bắc nhấp nhô quán cóc xây lưng về phía nhà máy Rạng Đông (số 87-89 P. Hạ Đình, Q. Thanh Xuân, TP. Hà Nội). Trên tường, pano đầy màu sắc quảng cáo sản phẩm của nhà máy vừa làm không gian vui mắt hơn, vừa khiến hàng quán trên vỉa hè thêm nhiều phần… chợ cóc. Vỉa hè rộng, những hàng hoa, sạp trái cây, đồ ăn vặt như tách biệt với lòng phố nhỏ Hạ Đình. Tháng Chạp năm nay nhuộm nắng nóng của thời tiết đầu hè, chị C.H chạy đi chạy lại như con thoi phục vụ khách. Gạt mồ hôi lấm tấm trên mặt, chị vừa nói vừa thở: “Nắng nôi khó chịu thật, nhưng lại được cái đông khách hơn”.
5 tháng sau trận cháy được gọi là thảm họa trong năm, nhịp sống của người dân đã trở lại, nhưng cảm xúc thì ngổn ngang |
Tôi đùa: “Vậy mới kéo lại được những ngày nghỉ bán vì cháy nhà máy chứ”. Chị H. cười xởi lởi: “Chị nghỉ có hai hôm. Cháy ở cuối nhà máy mà, chứ có cháy ở đầu này đâu. Chị ở trên này chẳng thấy ảnh hưởng gì, vẫn bán hàng như bình thường”. Tôi ướm hỏi: “Khi đó bao nhà phải đi sơ tán, chị vẫn ở lại, vẫn bán hàng, kể cũng gan”. Đang chiên bánh chuối xèo xèo, chị H. ngừng tay, vung đôi đũa lý sự: “Nếu ô nhiễm, thì ô nhiễm lâu rồi. Chị sống ở đây đã hai mươi năm, thì các thứ ô nhiễm tích trong người chẳng bằng mấy lần đám cháy ấy chứ”.
Quán cóc lô xô trên vỉa hè, phía sau là tường nhà máy |
Ông cụ 80 tuổi N.H.K ngồi sau quán nước lèo tèo. “Nhà tôi cách khu cháy chưa đến 300m. Hô hấp cũng ảnh hưởng, nhưng chỉ đưa trẻ con đi “sơ tán” được thôi, người lớn đành ở lại, vì có đi thuê nhà, rồi chuyển đồ đạc cũng phức tạp. Mà sống ở đây mấy chục năm rồi nên tôi thấy cũng bình thường. Vừa rồi thấy thông báo nhà máy dừng sản xuất. Họ báo vậy thì biết vậy, chứ mình có ở trong nhà máy đâu mà biết là dừng hay không dừng” – ông K nói, giọng tưng tửng.
Nhiều sinh hoạt thường nhật diễn ra ngay bên tường của Rạng Đông |
Con ngõ 324 Khương Đình nằm sát mấy tầng nhà kho của công ty Rạng Đông. Ngõ 324 rộng hơn phố Hạ Đình nhưng vắng hoe vắng hoắt. Chị L.M.T bảo, ngày trước trong ngõ này rất nhiều hàng quán, phía bên kia - sát tường bao của nhà máy là tấp nập chợ cóc, quán sá, các hàng ăn uống lúc nào cũng đông. Nhưng sau đám cháy, cả ngõ giờ chỉ còn một sạp thịt heo, một hàng hoa, một quán phở, một tiệm cắt tóc gội đầu và một tiệm may.
Ngõ 324 Khương Đình vắng hoe hoắt |
Chị T. chỉ sang khu nhà kho ba tầng của công ty Rạng Đông: “Tôi làm ở phố Chùa Bộc (Q. Đống Đa), cách nhà 4km. Hồi cháy cái nhà kho kia, suốt hai tháng gia đình tôi phải đi thuê nhà, “sơ tán” dưới khu Xa La (Q. Hà Đông), cách chỗ làm hơn mười kilomet”. Bốn tháng đó, chị T. thỉnh thoảng về lại nhà, nhưng cũng không dám ở lại lâu, vì “mùi khét lẹt rất khó chịu, tường nhà thì ám khói, đen những muội than, không thể tưởng tượng nổi”.
Sạp thịt hiếm hoi ở ngõ 324 Khương Đình |
Chị T. gãi đầu gãi tai thú thật: “Tôi đi làm từ sáng đến tối, bận bịu với công việc, nên sau khi dọn dẹp và về lại nhà là cũng quên luôn thảm hoạ”. Bất chợt chị “khoe”, giọng đầy hóm hỉnh: “Khi gia đình tôi về, thấy các nhà trong khu kể, bên nhà máy đến cho mỗi hộ một cái phích nước. Hộ nào đi “sơ tán”, không có nhà như nhà tôi thì không được”.
Nghe tôi hỏi đùa “nhà chị được mấy cái phích?”; chị Q.P dừng máy may, buông cái áo đang ráp dở thở dài: “Phích phiếc gì. Chị đang nẫu hết ruột đây. Năm nay chị chẳng làm ăn được gì. Bên kia cháy là chị phải đóng cửa hơn bốn tháng, đúng thời điểm đông khách nhất năm. Mùa đông trở lại làm thì nắng nóng. Xem như… mất tết”. Chị Q.P là thợ may khéo, nhiều người ưa. Suốt thời gian chị nghỉ, khách liên tục gọi điện, đặt hàng. Nhưng hễ bước vào tiệm may là chị không thở được, dù cửa kính đã đóng kín mít, và chị đã mang khẩu trang.
Chị Q.P phải đóng cửa tiệm may suốt bốn tháng, vì hễ bước vào cửa tiệm là không thở được |
Bà T.T.N là hàng xóm sang chơi, đang cắt chỉ áo thì sa sầm nét mặt, đặt kéo xuống bàn nghe “cạch”: “Nói di dời bao năm, mà đã thấy gì đâu. Nhẽ ra cái nhà máy này phải “đi” từ lâu rồi, lệnh Chính phủ đã ban. Hồi tháng 9/2019, sau đám cháy, Chủ tịch thành phố cũng yêu cầu khẩn trương di dời nhà máy Rạng Đông”.
Nhìn sang bên kia đường, tường bao nhà máy được xây lại, ba tầng nhà kho trắng toát; bà N. thở dài ngao ngán: “Họ sửa sang lại nhà kho như kia, thì chẳng biết bao giờ di dời. Lẽ ra sau cái đám cháy ấy, dân phải phản đối mạnh lên”… Bà N. bỏ lửng câu nói, nửa nuối tiếc, nửa như cam chịu.
Sau trận hoả hoạn, tường bao và nhà xưởng của công ty Rạng Đông đã được sửa sang |
Chỉ thức tỉnh khi xảy ra sự cố Tối xảy ra vụ cháy đó tôi vẫn đang tổ chức Trung thu cho các cháu thiếu nhi ở một địa điểm khác, cách Hạ Đình khoảng 8km. Đang tổ chức thì tôi nhận được tin nhắn: “Cháy nhà rồi. Về đi”. Tôi đang sắp xếp công việc để về thì có tin nhắn khác: “Cháy trong nhà máy thôi. Không lan sang khu nhà mình đâu, không phải về nữa”. Tôi ở lại, tổ chức nốt Trung thu cho các cháu. Khi về, tôi thấy mọi người đang ra sức dập lửa, người thì đứng quay clip; tất cả hò nhau, trong tinh thần gắn bó, kết nối, và không một lời bình luận nào liên quan đến ô nhiễm.
Không ai, vào thời điểm đó nghĩ rằng chỉ sau đó khoảng 6-8 tiếng thì đời sống mình đảo lộn hoàn toàn. Bạn bè, người thân ở các vùng khác thì ra sức yêu cầu chúng tôi phải rời khỏi nơi chúng tôi đang sống. Họ cho rằng nếu không đi thì đúng là vô cảm, không hiểu biết, không quan tâm đến sức khoẻ của bản thân và các thành viên trong gia đình. Trong cơn có thể gọi là “dư chấn” đó, chúng tôi không biết điều gì xảy ra. Vì chỉ có báo chí và truyền hình lặp đi lặp lại những thông tin, chúng tôi thì không biết sự thật như thế nào. Cuối cùng cả khu, hơn 200 hộ đi hết, chỉ còn các ông bà già ở lại. Họ kiên quyết ở lại vì thấy... không làm sao cả. Giữa những cuộc tranh cãi nảy lửa về việc có làm sao hay không làm sao, thì các thông tin vẫn đưa ra hằng ngày: Thuỷ ngân cực kỳ độc hại, bụi sinh ra từ đám cháy thì sẽ thế nào; thế giới đã có bao nhiêu triệu người chết sau khi xảy ra những đám cháy tương tự; ở Nhật Bản, sau một vụ cháy có bao nhiêu em bé quái thai đã sinh ra… Những chuyện đó kéo dài đến tận tháng 10/2019.
Thực tế, chúng tôi đã sống cạnh nhà máy Rạng Đông từ rất lâu. Nhưng năm 2019, khi xảy ra đám cháy, chúng tôi mới biết là chúng tôi có thể nhiễm độc thuỷ ngân. Nhiều năm trước, chủ trương di dời nhà máy, công xưởng sản xuất ra khỏi nội đô đã được Thủ tướng Chính phủ thông qua; và thực tế từ rất lâu rồi chúng tôi đã sống cạnh đến 5 nhà máy: cao su, thuốc lá, nhà máy xà phòng, bóng đèn phích nước, nhà máy giày. Nhưng đến năm 2019, sau đám cháy, chúng tôi mới nói chuyện với nhau về việc di dời các nhà máy gây ô nhiễm ra khỏi khu dân cư. Nếu không có sự cố lớn một cách đột xuất như thế thì có lẽ chúng tôi vẫn chưa thức tỉnh, vẫn tiếp tục chấp nhận và không quá quan tâm đến điều đó. Chị N.H.Đ (Tổ dân phố số 10, Khu dân cư số 5 phường Hạ Đình) |
Uông Ngọc
Chia sẻ bài viết: |
Tham dự 9 môn thi học sinh giỏi quốc gia, 47 học sinh của tỉnh Kiên Giang đạt giải được UBND tỉnh chi thương hơn 1,7 tỉ đồng.
Để giảm chi phí sản xuất và tăng thêm lợi nhuận, một cặp vợ chồng đã ban hành công thức sản xuất phân bón giả, bán ra nhiều tỉnh, thành.
CSGT TPHCM nêu lý do đường Võ Nguyên Giáp đoạn qua địa bàn TP Thủ Đức, hàng ngàn xe "giậm chân tại chỗ" vào sáng 22/1.
Lực lượng CSGT TPHCM sẽ dán số điện thoại phản ánh tại tủ điều khiển đèn tín hiệu giao thông để người dân phản ánh sự cố đèn tín hiệu.
TPHCM đã có những bước đi chủ động, phân cấp mạnh mẽ cho quận, huyện và đặt mục tiêu giải ngân toàn bộ vốn trong năm 2025.
Bìa báo xuân phong phú, gợi lên hình ảnh tự hào về đất nước Việt Nam sẵn sàng bước vào “Kỷ nguyên mới - Kỷ nguyên vươn mình của dân tộc”.
Sáng 22/1, Chủ tịch Quốc hội Trần Thanh Mẫn làm việc với một số Trường đại học trên địa bàn TP Cần Thơ…
Kể từ khi thực hiện Nghị định 168, tình hình giao thông có chuyển biến tích cực, tai nạn giao thông trên đường bộ giảm cả 3 tiêu chí.
Các bến xe tại TPHCM đã lên phương án tăng cường xe khách để đảm bảo phục vụ nhu cầu đi lại của người dân dịp tết Nguyên đán.
TPHCM và Đông Nam Bộ là nơi có số người nước ngoài đến làm việc, cư trú đông nhất cả nước.
Tết truyền thống của người Việt Nam với những phong tục độc đáo, món ăn phong phú, ngon miệng đã chinh phục trái tim của nhiều người nước ngoài.
Chủ tịch UBND TPHCM Phan Văn Mãi đã chia sẻ về những kết quả đạt được, những khó khăn và kỳ vọng cho năm 2025 với khát vọng bứt phá.
Tham vọng đạt mức tăng trưởng kinh tế 2 con số năm 2030, TPHCM công bố kế hoạch đầu tư hạ tầng "khủng" với tổng vốn lên đến 5 triệu tỉ đồng
Báo Phụ nữ TPHCM, ngân hàng BIDV phối hợp với Đảng ủy - UBND - UB MTTQ Việt Nam phường Nguyễn Thái Bình (quận 1) trao quà tết cho các hoàn cảnh khó khăn.
Đôi vợ chồng dùng hàn the làm chả bò, chả heo bị TAND TP Đà Nẵng tuyên phạt án tù về tội vi phạm quy định về an toàn thực phẩm.
Ngày 21/1, Bí thư Thành ủy Phú Quốc cho biết, Phó thủ tướng Trần Hồng Hà vừa ký quyết định công nhận TP Phú Quốc là đô thị loại I.
Cựu Chủ tịch UBND tỉnh Bình Thuận Lê Tiến Phương bị tuyên 6 năm tù trong sai phạm đất công gây thiệt hại 308 tỉ đồng.
10 tháng đầu năm 2024, công an phát hiện hơn 30 người nước ngoài trộm cắp trên máy bay, xác định đây là loại tội phạm mới.