Sao cứ phải ở quê mới có tuổi thơ?

12/06/2015 - 08:10

PNO - PN - Nghỉ hè, tôi biết có nhiều ông bố bà mẹ tìm mọi cách cho con về quê "trải nghiệm". Người lớn nói với nhau trẻ con bây giờ quá khổ, chỉ có ăn -ngủ- học và chẳng hề có tuổi thơ. Và nghỉ hè chính là dịp để trẻ thành thị...

edf40wrjww2tblPage:Content

Với riêng con trai tôi, cháu không thích về quê. Cháu kể rằng "con sợ về quê lắm" vì hễ đi ra đường là phải cảnh giác với mấy chú chó dữ tợn sẵn sàng xổ ra đường dồn đuổi. Lần tới nhà chú bác, vừa tới cổng cũng bị chó nhà xông ra cắn. Các cô, các bác ở quê thấy cháu bị chó cắn thì cười ầm (vì cảnh cháu la hét, bỏ chạy) và cho rằng chó nhà là chó lành, không mang mầm bệnh...

Sao cu phai o que moi co tuoi tho?

Ảnh: Ngọc Hồ.

Con kể thêm, người lớn ở quê cũng rất ít khi chịu đội mũ bảo hiểm khi ra đường. Khi con và ba đội mũ bảo hiểm thì người ta hỏi: "Có công an à mà phải cẩn thận thế?". Rồi nhiều người phóng nhanh, rẽ trái phải không xin nhan... cũng làm con hú vía mấy lần.

Con tôi cũng không thích bị người lớn ở quê xưng hô gọi là "mày", "tao". Con cho rằng nói như vậy không hay chút nào dù cho tôi cố gắng giải thích.

Và cũng như nhiều đứa trẻ thành phố, con không hào hứng với những chiều chăn trâu, cắt cỏ, bẻ ngô... cùng các chú bác ở quê. Những lần đi bắt ve, bắt dế, bắt chuột đồng, con sợ hãi tránh xa. Càng như vậy, con lại càng bị chê "kém lanh lợi", " mất gốc nhà quê". Con về quê mà đếm từng ngày để trở về thành phố.

Nhưng có lẽ đã quá vội vàng khi người lớn phán xét trẻ con bây giờ không có tuổi thơ... Con tôi làm văn, cháu biết kể về con phố nhỏ tấp nập người qua lại, những gánh hàng hoa đủ màu sắc, những cô lao công cặm cụi làm sạch cho thành phố... Những từ ngữ con miêu tả trong bài văn chưa thật tròn đầy nhưng qua đó tôi thấy được tình yêu con dành cho thành phố nơi mình sinh ra và lớn lên...

Làm sao bắt con trẻ phải vội vàng "yêu thương", "ca ngợi" một miền quê tuổi thơ mà chúng rất ít gắn bó.

Xem toàn bộ diễn đàn "Giáo dục trong mắt tôi" tại đây.

Tủ sách của con tôi luôn ngập đầy những cuốn truyện tranh. Để có được chúng, con phải "đánh đổi" bằng một sự chi tiêu tiết kiệm, sự phấn đấu trong học tập và đôi khi cả những lần lén nhịn ăn sáng để dành tiền mua truyện. Tuổi thơ của con phiêu lưu cùng thám tử lừng danh Co-nan hay sáng tạo bay bổng cùng chú mèo máy Đô- rê- mon ...

Ai bảo rằng cứ phải đi tắm sông, thả diều thì mới đích thị có tuổi thơ?

MINH NGUYỄN (Hà Nội)

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI